“Vừa rồi xảy ra chuyện gì?”
“Không biết nữa, chỉ thấy một tia sáng lóe lên, sau đó chẳng thấy gì cả!”
“Không biết người này là ai mà lại dám ám sát tu sĩ Độ Kiếp kỳ. Hơn nữa, còn giết chết một tu sĩ Động Hư kỳ ngay trước mắt Độ Kiếp kỳ!”
Một đám tu sĩ ngoại cuộc xôn xao bàn tán, họ chưa bao giờ nghĩ rằng chuyện như thế này lại xảy ra!
Không chỉ có đám tu sĩ ngoại cuộc này không nghĩ tới, ngay cả Mộ Dung Thu Tuyết và những người khác cũng không nghĩ tới. Lúc này, bọn họ đang ngơ ngác nhìn mọi chuyện xảy ra trước mắt, trong đầu không ngừng suy đoán thân phận của người này!
Đệ tử và trưởng lão của Tiên Hạc Môn, vừa rồi còn toát ra ý cười lạnh lùng và sát khí, giờ đây như chim sợ cành cong, chậm rãi tụ lại một chỗ!
Đồng thời, bọn họ cũng lập tức dựng lên một cái lồng phòng hộ trước mặt, chỉ sợ mình trở thành người xui xẻo thứ hai bị ám sát!
Ngay cả Phạm Tiêu cũng bố trí một kết giới trong suốt và một lớp phòng hộ trước mặt!
Phạm Tiêu hiểu rõ, thích khách này chính là nhằm vào hắn mà đến, hơn nữa binh khí trong tay tên thích khách này chính là một thanh Linh Khí cực phẩm!
Hắn chỉ là Độ Kiếp sơ kỳ, thân thể căn bản không thể chống đỡ nổi một đòn của Linh Khí cực phẩm. Trong tình huống này, hắn không thể không cẩn thận!
Ba bên người này đều có chút không biết làm sao. Bọn họ không biết người kia sẽ ám sát ai vào giây tiếp theo!
Nhưng tất cả chuyện này đều không qua được mắt Dương Phong và những người khác!
“Tiểu tử này không tệ!” Gã lùn búa bạc nhìn bóng người đang ẩn mình ở phía xa, mỉm cười gật đầu!
“Điếm chủ, xem ra tiểu tử này thật sự để mắt đến Mộ Dung Thu Tuyết!” Thiết Hùng nói, trên mặt lộ ra vẻ hóng hớt.
Dương Phong bĩu môi, vẻ mặt đầy khinh thường.
Người này không phải ai khác, chính là Vương Hạo, công tử mà Dương Phong bọn họ đã gặp ở tửu lâu!
Công pháp ẩn thân của đối phương có thể qua mắt người khác, nhưng không thoát khỏi được pháp nhãn của bốn người Dương Phong, từng cử chỉ hành động của đối phương đều nằm trong tầm mắt của bọn họ!
Lúc này, Vương Hạo nhìn Phạm Tiêu, trong mắt lộ ra vẻ tiếc nuối: “Độ Kiếp kỳ quả nhiên không dễ dàng ám sát!”
Tuy nhiên, rất nhanh vẻ mặt của Vương Hạo đã trở lại bình thường, nhìn Phạm Tiêu, ánh mắt lại toát ra vẻ dã tính!
Nhưng khi hắn nhìn thấy kết giới và lồng phòng hộ quanh người Phạm Tiêu, lông mày nhíu chặt lại, với thực lực hiện tại của hắn, muốn phá vỡ kết giới và lồng phòng hộ của đối phương rồi mới đánh trọng thương đối phương là chuyện rất khó!
Chuyện này có chút khó giải quyết!
Tuy nhiên cũng may, hắn còn có kế hoạch thứ hai!
Sau khi rời khỏi tửu lâu, Vương Hạo đã dùng tốc độ nhanh nhất đến đây, ẩn thân chờ đợi thời cơ tốt nhất để ra tay!
Mộ Dung Thu Tuyết khẽ nhíu mày, sau đó trong đôi mắt đẹp của nàng lóe lên một tia sáng màu vàng kim, bóng dáng Vương Hạo đang ẩn thân lập tức hiện lên trong mắt nàng!
“Thật là nhiều chuyện!” Mộ Dung Thu Tuyết khổ sở lắc đầu!
Vốn dĩ nàng đã nghĩ ra đối sách để giết chết Phạm Tiêu, nhưng bây giờ bị Vương Hạo làm loạn lên, nàng lại phải tốn công sức một lần nữa!
Khi Mộ Dung Thu Tuyết nhìn về phía mình, Vương Hạo nhạy bén nhận ra bóng dáng mình đã bị nàng phát hiện!
Như vậy, hắn chỉ còn cách hiện thân. Cũng có thể thực hiện kế hoạch thứ hai đã chuẩn bị!
“Mộ Dung cô nương, chúng ta lại gặp nhau rồi!” Bóng dáng Vương Hạo xuất hiện ngay trước mặt Mộ Dung Thu Tuyết, hắn mỉm cười vẫy tay chào nàng!
Mộ Dung Thu Tuyết khẽ gật đầu: “Đa tạ Vương công tử tương trợ!”
Cổ Cẩn Ngôn và hai người còn lại thấy là Vương Hạo, trên mặt cũng lộ ra nụ cười hiểu ý. Bọn họ có thể nhìn ra được ánh mắt Vương Hạo nhìn Mộ Dung Thu Tuyết có ý nghĩa gì!
“Mộ Dung cô nương, ta đã bố trí một trận pháp truyền tống ở cách đây không xa. Các ngươi rút lui trước, ta sẽ chặn những người này lại!” Vương Hạo không nói thêm lời nào, trực tiếp nói ra kế hoạch thứ hai của hắn!
Sau khi đến Linh Hoa Cốc, hắn đã bố trí một trận pháp truyền tống nhỏ dưới mắt mọi người, nơi truyền tống đến là một hẻm núi cách đây vài ngàn dặm!
Như vậy có thể tránh được cuộc phục kích của Tiên Hạc Môn lần này, đợi đến khi thực lực đủ mạnh, sẽ tiêu diệt Tiên Hạc Môn để trừ hậu họa!
Mộ Dung Thu Tuyết lắc đầu: “Đa tạ Vương công tử, nhưng Thu Tuyết không muốn rời đi lúc này!”
Vương Hạo nhìn nàng, mắt sáng lên: “Xem ra Mộ Dung cô nương có kế hoạch khác rồi!”
Vương Hạo không phải kẻ ngốc, hắn cũng biết Mộ Dung Thu Tuyết không phải người ngu xuẩn, nếu đối phương không rời đi, chắc chắn nàng có đủ tự tin để đối phó với đám người Tiên Hạc Môn trước mắt!
Phạm Tiêu nhìn Vương Hạo, trong lòng lửa giận bùng lên, không cần nghĩ nhiều, hắn cũng biết tên thanh niên trước mặt chính là kẻ đã ám sát hắn!
Thấy đối phương cứ thì thầm to nhỏ với Mộ Dung Thu Tuyết, vẻ như đôi lứa tình nhân, lửa giận trong lòng Phạm Tiêu bùng nổ như núi lửa!
Hắn lóe người xuất hiện bên cạnh Mộ Dung Thu Tuyết, tay hóa thành trảo chụp về phía đầu nàng. “Sinh mệnh của ngươi kết thúc tại đây!”
Vương Hạo định sử dụng con át chủ bài của mình, nhưng khi thấy nụ cười trên khóe môi Mộ Dung Thu Tuyết, hắn dừng lại.
Cổ tay Mộ Dung Thu Tuyết bỗng nhiên phát ra một luồng sáng trắng, trực tiếp cản phá đòn tấn công của Phạm Tiêu!
“Hả... Đây là?” Phạm Tiêu cảm thấy luồng sáng như một bức tường chắn tay hắn lại. Từ ánh sáng đó, một áp lực kinh khủng khiến hắn rợn tóc gáy truyền tới!
“Tiên... Tiên Khí?”
Mắt Phạm Tiêu mở to, khó tin nhìn chiếc vòng tay trên cổ tay Mộ Dung Thu Tuyết phát ra ánh sáng trắng!
Chiếc vòng tay này có thể phát ra áp lực khiến hắn rợn tóc gáy và muốn rời đi ngay lập tức, chỉ có thể là Tiên Khí!
Trên người đối phương lại có Tiên Khí!
Lúc này, Phạm Tiêu không biết nên khóc hay cười!
Nếu là người bình thường, khi phát hiện trên người đối phương có Tiên Khí, lẽ ra phải lùi lại ngay và giữ khoảng cách!
Tuy nhiên, trong lòng Phạm Tiêu vô cùng phức tạp, hắn vừa sợ hãi Tiên Khí trên người Mộ Dung Thu Tuyết, vừa thèm muốn nó!
Lời nói của Vương Hạo vừa rồi hắn đã nghe rõ, nếu Mộ Dung Thu Tuyết trốn thoát lần này, lần sau muốn chặn nàng lại sẽ rất khó!
Rất có thể một số thế lực lớn sẽ ra tay trước, đoạt lấy Tiên Khí và Linh Khí cực phẩm trên người Mộ Dung Thu Tuyết!
Ngay lúc hắn đang phân vân, Mộ Dung Thu Tuyết cất tiếng, giọng nàng lạnh như băng!
“Ngươi nói đúng, nhưng là sinh mệnh của ngươi kết thúc!”
Lời vừa dứt, thanh kiếm Linh Khí trong tay Mộ Dung Thu Tuyết biến mất, thay vào đó là một thanh Tiên Kiếm tỏa ra áp lực kinh khủng!
Tiên Kiếm vừa xuất hiện, áp lực từ nó lập tức lan tỏa, khiến không một tu sĩ nào có thể cử động!
“Á... Lại là một Tiên Khí nữa!” Vương Hạo há hốc miệng, khó tin nhìn Mộ Dung Thu Tuyết!
Hắn đã nghĩ một món Tiên Khí trên người Mộ Dung Thu Tuyết đã là át chủ bài lớn nhất, không ngờ nàng còn có một món Tiên Khí khác, hơn nữa lại là Tiên Kiếm!