Chiều tối, Dương Phong đã trở lại cửa hàng. Hắn không quan tâm sau khi hôn lễ kết thúc có chuyện gì xảy ra, càng không để ý đêm động phòng hoa chúc của Triệu Trường Thanh sẽ ra sao.
Hiện tại, hắn nằm trên ghế xích đu ngoài cửa tiệm, ngắm hoàng hôn đỏ rực.
Xem ra mình đã thích ứng rất tốt với thế giới này, càng thích nghi với nhịp sống ở đây.
“Đinh, ký chủ, chức năng thẻ hội viên có thể nâng cấp, ký chủ có muốn nâng cấp không?” Tiếng hệ thống vang lên lúc này.
“Ồ, chức năng thẻ hội viên nâng cấp sẽ có gì khác?”
Dương Phong thấy lạ, sao hệ thống lại nhắc nâng cấp chức năng thẻ hội viên vô duyên vô cớ.
Tuy nhiên, với thói quen hỏi cho ra lẽ, lần này không cần làm nhiệm vụ cũng có thể nâng cấp chức năng thẻ hội viên, tội gì không làm, cứ coi như hệ thống bị lỗi đi.
“Sau khi nâng cấp chức năng thẻ hội viên, mỗi khi ký chủ muốn đăng tải thông tin cửa hàng, chỉ cần thông qua hệ thống truyền đến thẻ hội viên của từng thành viên!”
Hệ thống giải thích toàn bộ chức năng sau khi nâng cấp thẻ hội viên.
“Ồ, chẳng phải là chức năng đẩy thông báo sao, ngoài chức năng này còn gì nữa không?”
Đây chẳng phải là chức năng đẩy thông báo của ứng dụng trên điện thoại sao? Hệ thống này cũng biết cập nhật theo thời đại.
Tuy nhiên, không thể chỉ nâng cấp mỗi chức năng này, chắc chắn còn có những chức năng khác.
“Sau khi nâng cấp, thẻ hội viên còn bổ sung chức năng định vị giữa các thẻ với nhau.
Chỉ cần thiết lập quan hệ thân thiết giữa các thành viên, có thể bật chia sẻ vị trí.”
Hệ thống tiếp tục giải thích một chức năng khác sau khi nâng cấp thẻ hội viên.
“Chức năng này rất hay, có giới hạn khoảng cách không?”
Nghĩ đến chức năng này, hắn cảm thấy nó cũng tương tự như Tử Mẫu Định Tông Thạch ở thế giới này, nhưng chắc chắn họ không có thẻ hội viên tiện lợi như vậy.
“Không có giới hạn khoảng cách.” Hệ thống trả lời.
“Hệ thống, ta có một thắc mắc, sau khi chia sẻ vị trí sẽ hiển thị dưới dạng bản đồ hay gì khác?”
Dương Phong rất tò mò về điểm này. Nếu hiển thị dưới dạng bản đồ, thì chính là chức năng định vị như ứng dụng bản đồ ở Trái Đất.
“Đợi ký chủ giải khóa toàn bộ bản đồ Thiên Thần đại lục, sẽ hiển thị dưới dạng bản đồ.”
“Thì ra là vậy!”
“Còn gì nữa không?” Dương Phong tiếp tục hỏi.
Hệ thống: “Tạm thời chỉ có hai chức năng này.”
“(?.?)”
“Hệ thống, ý ngươi là sau này còn có chức năng khác sao?”
Tạm thời? Chẳng lẽ sau này chức năng thẻ hội viên còn tiếp tục nâng cấp? Dương Phong không hiểu, hỏi lại!
Hệ thống: “Đúng vậy, ký chủ.”
“Vậy nâng cấp đi.” Sau khi biết được thông tin cần thiết, Dương Phong để hệ thống bắt đầu nâng cấp chức năng thẻ hội viên.
“Đinh, đang nâng cấp chức năng thẻ hội viên... dự kiến năm giờ.” Âm thanh hệ thống vang lên.
“Ế... hệ thống, nâng cấp chức năng thẻ hội viên mà lâu vậy sao?”
Nâng cấp chức năng thẻ hội viên mà mất thời gian như vậy? Lần trước nâng cấp cửa hàng chỉ mất sáu giờ, lần này một chức năng nhỏ của thẻ hội viên mà mất đến năm giờ, Dương Phong cảm thấy khó tin.
“Ký chủ, vậy ngươi làm đi?”
Hệ thống thản nhiên nói.
“.....”
“Ngươi thắng rồi, coi như ta chưa nói gì.”
Xung quanh Thiên Ba hồ vẫn có rất nhiều người đi dạo.
Họ đều bàn tán về những chuyện xảy ra trong hôn lễ của thiếu thành chủ Triệu Trường Thanh.
Những người này kể lại như thể chính mắt mình chứng kiến, miêu tả sống động như thật, như thể vừa diễn ra trước mắt.
Tuy nhiên, những người bàn tán này có người chưa từng vào đến cổng phủ thành chủ, có người ngồi tít phía sau, căn bản không thể thấy rõ sự việc diễn ra như thế nào.
Vì vậy, câu chuyện họ kể lại khác xa với sự thật, nhưng vẫn khiến người nghe trầm trồ kinh ngạc.
Trời dần tối, người quanh Thiên Ba hồ cũng thưa thớt dần.
Đợi đến khi Dương Phong vào trong cửa hàng, Thiên Ba hồ đã trở nên yên tĩnh.
............
Trên một vách núi phủ đầy tuyết trắng, một nam tử mặc áo dài trắng đứng đó, nhìn lên bầu trời với góc 45 độ.
“Ngươi đến rồi?”
Một giọng nói quen thuộc vang lên.
“Đến cái đầu ngươi...”
Dương Phong mặc kệ, ra tay trước.
Kiếm trong tay Dương Phong vung lên, một luồng kiếm quang mang theo tiếng rít xé gió lao về phía nam tử áo trắng.
Nam tử áo trắng không hề động đậy, xung quanh hắn, một thanh kiếm bằng linh khí tạo thành một tấm chắn bảo vệ toàn thân.
“Đinh đinh đang đang....”
Những luồng kiếm khí của Dương Phong đánh tới nam tử áo trắng đều bị tấm chắn linh khí cản lại.
Lúc này, trong mắt Dương Phong hiện lên hình ảnh hai thanh kiếm, khí thế quanh người hắn càng trở nên sắc bén.
“Giết....”
Dương Phong hóa thành một thanh đại kiếm, lao thẳng về phía nam tử áo trắng.
Kiếm quang cuốn theo gió tuyết, khiến bầu trời như ngưng đọng, thanh kiếm do Dương Phong hóa thành dường như có thể xuyên thủng cả bầu trời.
“Đinh....”
Mũi kiếm đâm vào tấm chắn linh khí, tạo ra những gợn sóng lan tỏa.
“Vèo vèo vèo!!!”
Dương Phong thúc đẩy linh khí trong cơ thể, kiếm quang của thanh đại kiếm mà hắn hóa thành càng trở nên chói lọi.
Gợn sóng trên tấm chắn linh khí của nam tử áo trắng ngày càng lớn, như thể sắp vỡ vụn.
“Rắc!!!”
Cuối cùng, dưới sự tấn công mạnh mẽ của Dương Phong, tấm chắn linh khí bị phá vỡ.
Nam tử áo trắng quay người lại, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên, Dương Phong lại có thể phá vỡ được linh khí của hắn.
Tuy nhiên, ngoài ngạc nhiên ra, hắn không biểu lộ cảm xúc gì khác.
Hắn chỉ lặng lẽ nhìn Dương Phong, trong mắt cũng hiện lên hình ảnh hai thanh kiếm, linh khí xung quanh hắn hóa thành những thanh kiếm linh khí.
Nam tử áo trắng giơ hai tay lên, những thanh kiếm linh khí bay về phía Dương Phong.
“Đinh đinh đang đang!!!”
Thanh kiếm mà Dương Phong hóa thành, với khí thế không gì cản nổi, va chạm và đánh rơi những thanh kiếm linh khí của nam tử áo trắng, tiếp tục lao về phía hắn.
Nam tử áo trắng khoanh tay sau lưng, cũng hóa thành một thanh kiếm, như một mũi tên lao thẳng về phía Dương Phong.
“Bùm!!!!”
Hai bên va chạm vào nhau.
Dương Phong lập tức bị chấn bay ra xa.
Nam tử áo trắng hóa thành hàng ngàn luồng kiếm khí, nhân cơ hội tấn công Dương Phong.
Không ngoài dự đoán, Dương Phong bị những luồng kiếm khí này xuyên qua cơ thể.
“Hà... nửa bước kiếm ý vẫn chưa đủ!” Dương Phong bước ra khỏi bí cảnh thử luyện, lắc đầu tự nhủ.
Hôm qua, Dương Phong đã lĩnh ngộ được nửa bước kiếm ý. Mặc dù có thể giao đấu với những người đã đạt đến cảnh giới viên mãn, nhưng đến cuối cùng hắn vẫn bị đánh bại.
Có lẽ, chỉ cần hắn đạt đến kiếm ý tiểu thành, hắn có thể đánh bại họ.
Dương Phong trực tiếp lên lầu, rửa mặt qua loa rồi đi ngủ.