“Nguyên lai là như vậy!”
Nghe xong lời giới thiệu của Dương Phong, ba phụ tử Tần gia lộ ra dáng vẻ như đã hiểu rõ.
“Còn về thực lực cảnh giới của tu tiên giả so với võ giả, cái này cần chính các ngươi đi thử nghiệm, cũng tùy người mà khác nhau!”
Cảnh giới chuyển đổi giữa võ giả và tu tiên giả cũng chỉ là một tình huống đại khái, đến tột cùng là ai cường đại hơn cũng phải tùy người mà khác nhau.
Hơn nữa, lấy định nghĩa hiện tại của pháp tắc không gian Hoang Giới và tu tiên giả không có công pháp chống đỡ, dưới tình huống thực lực tương đương, võ giả cơ bản có thể cao hơn một bậc.
Đương nhiên đây cũng không phải là tuyệt đối, chuyện gì cũng có thể phát sinh.
Chờ đến khi không gian này được hệ thống ổn định, cửa hàng lại cho ra mắt công pháp tu tiên.
Đến lúc đó, tu tiên giả có thể hoàn toàn áp đảo võ giả, dù sao hết thảy trước mặt pháp thuật, vũ kỹ gì cũng không đủ xem.
Tần Hạo cáo biệt Dương Phong sau đó, liền ở trước mặt mọi người khoe khoang lên.
“Ha ha... Tần Hoàng, chúng ta đến so tài một trận thế nào?”
Ma Long Vương nhìn thấy Tần Hạo một mặt đắc ý, tay liền bắt đầu ngứa lên.
Hắn muốn cùng Tần Hạo hảo hảo so tài một chút, xem tu tiên giả rốt cuộc mạnh ở chỗ nào.
Tần Hạo đương nhiên không ngốc, lấy tình huống hiện tại của mình, tuyệt đối sẽ bị Ma Long Vương áp đảo, ngay cả cơ hội hoàn thủ cũng không có.
Chờ chính mình đem toàn bộ linh lực luyện hóa, đến lúc đó lại học một hai môn công pháp tu tiên, lại đi cùng Ma Long Vương này hảo hảo so tài một phen.
“Ha ha, chờ trẫm đem toàn bộ linh lực ngũ hành trong cơ thể luyện hóa, lại đến so tài cũng không muộn!”
Ma Long Vương không cho là đúng, hắn sẽ không chiếm tiện nghi của người khác.
Chờ ngươi chuẩn bị sẵn sàng hết thảy sau đó, lại đến quang minh chính đại đánh một trận, xem tu tiên giả rốt cuộc mạnh ở chỗ nào.
“Được... Nhất ngôn vi định!”
Ma Hầu cứ như vậy bỏ qua cơ hội đánh bại Tần Hạo, chờ đến lần sau hai người bọn họ tỷ thí.
Hắn còn chưa ra một chiêu, đã bị Tần Hạo áp đảo.
Đến lúc đó, mọi người mới có thể tận mắt nhìn thấy sự cường đại của tu tiên giả, cùng phương thức chiến đấu của bọn họ.
Tần Hạo nhìn mọi người dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn mình, khóe miệng hơi nhếch lên.
Chuẩn bị tốt chưa, trẫm muốn bắt đầu khoe khoang rồi.
“Hiện tại chúng ta không thể từ bỏ con đường võ đạo, nhưng càng không thể từ bỏ con đường tu tiên.
Trước khi có được tiên duyên, chúng ta ở trên con đường võ đạo, có khó khăn phải lên, không có khó khăn càng phải lên.
Có lẽ đây là khảo nghiệm mà ông trời dành cho các ngươi, đừng để các ngươi bỏ cuộc giữa chừng.
Cái gọi là thiên đạo thù cần, một ngày nào đó các ngươi sẽ như nguyện có được tiên duyên, trở thành một tu tiên giả vĩ đại như trẫm.”
Tần Hạo nói, trên người bộc phát ra một cỗ uy áp đặc biệt.
Cỗ uy áp này trực tiếp tác dụng đến linh hồn của người khác, để linh hồn của tất cả mọi người đều cảm thấy chấn động.
“Đây chính là uy áp của tu tiên giả sao? Thật đáng sợ, chỉ đơn giản là cỗ uy áp này, vậy mà để linh hồn của tông chủ ta cảm thấy sợ hãi.
Nếu như để hắn luyện hóa toàn bộ linh lực trong cơ thể, thì uy áp phải mạnh mẽ cỡ nào?”
Mọi người cảm nhận được cỗ uy áp trên người Tần Hạo, trong nội tâm dâng lên chấn động mãnh liệt.
Có lẽ căn bản không cần ra tay, chỉ đơn giản dựa vào cỗ uy áp này, liền có thể để người ta mất đi hết thảy lực chiến đấu.
Đây là uy áp trực tiếp tác dụng đến linh hồn, so với uy áp tác dụng đến thân thể thì cao hơn không biết bao nhiêu tầng thứ.
Nếu như là uy áp của võ giả cao giai đối với võ giả thấp giai, ngươi có thể dùng uy áp giết ta, nhưng trong lòng lão tử chính là không phục.
Nhưng cỗ uy áp của tu tiên giả này lại trực tiếp để ngươi tâm phục khẩu phục, bởi vì linh hồn của ngươi căn bản không thể nảy sinh ra ý niệm phản kháng.
Ba phụ tử Tần gia này ở dưới ánh mắt chấn động của mọi người, phiêu nhiên rời đi, không mang theo một áng mây.
“Tên gia hỏa này vừa mới trở thành tu tiên giả, loại khí thế này đã để chúng ta không thể theo kịp.
Nếu như để hắn luyện hóa linh lực trong cơ thể, thì chênh lệch chỉ càng rõ ràng hơn!”
Khổng Dận nhìn Tần Hạo rời đi, cảm khái không thôi.
“Sự cường đại của tu tiên giả là không thể nghi ngờ, Tần Hạo nói không sai, trở thành tu tiên giả là mục tiêu của chúng ta, nhưng không thể bỏ phế võ đạo!
Trong khi nâng cao võ đạo, lại đi chờ đợi tiên duyên đến.”
Kim Nguyên Ung tràn đầy kiên định, võ đạo hắn sẽ không từ bỏ, trở thành tu tiên giả hắn càng sẽ không từ bỏ.
Dương Phong nhìn mọi người không vì trở thành tu tiên giả, mà đi bỏ phế võ đạo, chuyên môn chờ đợi tiên duyên mờ ảo kia.
Mà là càng thêm tích cực hướng về phía con đường võ đạo này, đồng thời lại đi chờ đợi tiên duyên đến tín niệm, cảm thấy cao hứng.
Dù sao tu tiên vẫn là số ít người, đại đa số người vẫn phải tiếp tục đi trên con đường võ đạo này.
....
Thiên Ma Hoang Giới.
Nơi này tràn ngập tàn bạo, huyết tinh và giết chóc, nơi này cũng không phải là nơi mỹ hảo.
Ở đây các chủng tộc khác nhau, ngoại trừ giết chóc chính là giết chóc, không có hòa bình, không có an bình, chỉ có huyết tinh, chỉ có chiến đấu.
Trong Thiên Ma Hoang Giới, có vài chủng tộc cường hãn lại tàn bạo.
Bọn họ không muốn chinh phục đối thủ, chỉ muốn đem đối thủ đồ sát sạch sẽ, để chủng tộc của mình xưng bá toàn bộ Hoang Giới.
Bởi vì chiến đấu trường kỳ, thực lực của bọn hắn cường hãn đồng thời, cũng để cho số lượng của những chủng tộc này giảm mạnh.
Toàn bộ sinh linh của Hoang Giới cũng càng ngày càng ít, đại đa số chủng tộc đã bị diệt tuyệt.
Ngay cả thiên đạo của Thiên Ma Hoang Giới cũng rơi vào ngủ say.
Mà hôm nay, mấy chủng tộc thủ lĩnh bình thường đều muốn diệt tộc đối phương, lại sóng vai đứng chung một chỗ.
Đối diện bọn họ, đứng mười người.
Người cầm đầu trong mười người này, là lão quen biết của Mộc Du, Hắc Ưng thuộc hạ của Vô Quân Thánh Tôn.
Vô Quân Thánh Tôn đối với chuyện của Thánh Nguyên Hoang Giới, đã hết hy vọng rồi.
Bất quá đối với chuyện con tư sinh của mình bị giết, hơn nữa là bị giết ở Hoang Giới, hắn không thể nuốt xuống cơn tức này.
Con trai của Thánh Tôn bị con kiến hôi của Hoang Giới giết chết, nếu như chính mình không thể báo thù.
Chuyện này nếu như truyền đi ra ngoài, hắn sẽ mất hết mặt mũi.
Vô Quân Thánh Tôn đã tốn một cái giá rất lớn, đi mượn một cái che trời tráo.
Lại đi đến chỗ Chí Tôn khóc lóc kể lể, để Chí Tôn tạm thời cho hắn cái đặc quyền này, để hắn đi Phàm Huyền Hoang Giới đi báo thù giết con.
Chí Tôn nhìn những năm này hắn cần cù chăm chỉ, lại khóc đến lê hoa đái vũ, đáp ứng Vô Quân Thánh Tôn.
Vô Quân Thánh Tôn được cho phép, lập tức để Hắc Ưng hạ Hoang Giới, đi tìm kiếm phương pháp tiến vào Phàm Huyền Hoang Giới.
Cứ như vậy, Hắc Ưng ở trong rất nhiều Hoang Giới triển khai tìm kiếm phương pháp đi Phàm Huyền Hoang Giới.
Thiên Ma Hoang Giới là cái Hoang Giới thứ năm mà Hắc Ưng đến, hắn ở trong bốn cái Hoang Giới trước đó, cũng không có tìm được phương pháp thông đến Phàm Huyền Hoang Giới.
Bởi vì thiên đạo của Thiên Ma Hoang Giới ngủ say.
Hắc Ưng chỉ có thể để người tốn một ít thời gian, đem mấy đại thế lực của Thiên Ma Hoang Giới tìm đến đây.
“Tham kiến Tuần Sử đại nhân!”
Bình thường thủ lĩnh các thế lực hung thần ác sát, ở trước mặt Hắc Ưng ngoan ngoãn giống như một tôn tử.
Bọn họ là hung tàn, nhưng bọn họ không ngốc.
Những người trước mắt này tùy tiện xuất ra một người, phất phất tay bọn họ đều phải chết.
Cho nên không ngoan ngoãn không được, vì cái mạng nhỏ của mình, đừng nói ngoan ngoãn, cho dù liếm đế giày của người ta cũng phải làm theo.
“Ừm... Lần này chúng ta đến là muốn hỏi một chút, các ngươi có tọa độ không gian thông đến Phàm Huyền Hoang Giới hay không.”
Hắc Ưng cũng không nói nhảm, trực tiếp nói rõ ý đồ đến.
“Phàm Huyền Hoang Giới!”
Các thủ lĩnh của các đại thế lực này, đều nhíu mày lẩm bẩm Phàm Huyền Hoang Giới.
Nơi này tuyệt đại đa số người, đều là lần đầu tiên nghe nói Phàm Huyền Hoang Giới.
Bọn họ đối với Phàm Huyền Hoang Giới phi thường phi thường xa lạ.
Bất quá có một cái ngoại lệ, một tên cực kỳ suất ca, sau khi nghe được Phàm Huyền Hoang Giới, tựa hồ nhớ ra cái gì đó.