Chương 152. Bông Hoa Vỡ Tan
Vương Trung đang nghĩ thì Vasili đột nhiên kêu lên:
"Nghe thấy quân địch đang dùng điện đài nói chuyện, hình như là lực lượng mặt đất đang nói chuyện với không quân."
"Nói gì vậy?"
Vương Trung hỏi, nhưng trong lòng đã mơ hồ đoán được.
Vasili:
"Yêu cầu không quân giải quyết số trọng pháo trong thành."
"Không quân trả lời thế nào?"
"Không quân bảo họ liên lạc với phi đội ném bom chiến thuật, vì nhiệm vụ của họ là đánh phá ga tàu và kho bãi tiếp tế."
Yegorov thè lưỡi:
"May mà chúng ta đã chuyển trận địa pháo binh ra khỏi khu vực nhà ga."
Vương Trung ban đầu chọn trận địa B4 là nhà ga, nhưng hiện tại đã được chuyển đến công viên thành phố gần đó và vườn hoa nhỏ trước tòa thị chính.
Những nơi này vốn dĩ cây cối rậm rạp, là nơi ngụy trang tự nhiên, thêm vào đó mạng lưới xác định ngụy trang trên không rất khó bị phát hiện - Vương Trung đã tự mình quan sát và xác nhận điều này.
Pháo phòng không của thành phố bắt đầu khai hỏa, nhưng đáng tiếc pháo cao xạ 25mm không thể làm gì được với những chiếc máy bay bay cao. Hiện tại chúng chỉ bắn để thể hiện sự hiện diện của lực lượng phòng không.
Máy bay địch tiếp cận nhà máy hóa chất và bắt đầu ném bom. Loktev không lớn, với độ cao máy bay địch đang bay, bom ném xuống khi chúng tiếp cận nhà máy hóa chất sẽ rơi trúng khu vực gần nhà ga và kho tiếp tế.
Tiếng còi ở đuôi quả bom phát ra tiếng rít chói tai khiến tai Vương Trung đau nhức.
Đúng vậy, tiếng bom xé gió khi rơi xuống khác với tiếng bom phát ra từ chiếc còi được gắn cố định ở đuôi quả bom.
Sau khi ném bom xong, máy bay địch bắt đầu chuyển hướng.
Vương Trung đổi sang cửa sổ bên kia và nhìn những quả bom rơi xuống.
30 máy bay ném bom hạng nặng, ném bom rải thảm.
Những quả bom dội xuống san phẳng mặt đất, tạo ra ba mươi vết lõm như xé toạc.
Khói bụi bao phủ các con đường của Loktev.
Hơn mười cột khói bốc lên.
Vương Trung chợt thấy may mắn vì hiện tại hắn không nhìn thấy cảnh tượng đường phố bị đánh bom, nếu không hắn sẽ phải chứng kiến khung cảnh thảm khốc.
Loktev không giống những thị trấn khác, trong thành phố vẫn còn nhiều thường dân. Những người đàn ông theo Chính Thống giáo phương Đông đã tự nguyện thành lập lực lượng dân quân, phụ nữ tham gia các đội lao động, còn trẻ em và người già thì chờ được sơ tán bằng tàu hỏa.
Không biết trận bom dữ dội này sẽ gây ra bao nhiêu thương vong cho dân thường.
————
Lyudmila bò dậy từ mặt đất.
Cô cùng tổ bắn tỉa Thần Tiễn được bố trí trên nóc nhà tắm công cộng duy nhất ở Loktev, sẵn sàng bắn hạ máy bay trinh sát của địch.
Trận địa pháo binh B4 nằm cách nhà tắm công cộng một con phố về phía bắc. Nếu máy bay ném bom bổ nhào của địch tấn công trận địa pháo binh, tổ Thần Tiễn có thể yểm trợ phần nào.
Một trong những “vết thương” trên mặt đất do bom vừa cày xới nằm cách nhà tắm không xa.
Nếu địch ném bom muộn vài giây, tổ Thần Tiễn đã tan xác trong biển lửa.
Cô nằm trên lan can sân thượng, nhìn xuống khung cảnh thảm khốc bên dưới.
Bỗng nhiên, cô nhìn thấy một thứ.
Lyudmila vội vàng chạy xuống lầu, Yetsemenko ở phía sau hét lớn:
"Cô đi đâu vậy? Có thể máy bay trinh sát của địch sẽ nhân cơ hội này đến xác minh kết quả! Chúng ta phải sẵn sàng chiến đấu!"
Lyudmila hét lớn:
"Tôi quay lại ngay!"
Cô men theo chiếc thang dựng tạm bên cạnh nhà tắm, chạy ra đường và lao đến bên cạnh thứ mà cô nhìn thấy.
Đó là một chiếc lọ thủy tinh vỡ tan trên mặt đất, những bông baby bên trong rơi vãi khắp nơi.
Một bàn tay vẫn nắm chặt lấy chiếc lọ, các ngón tay nhăn nheo vì giặt quá nhiều quần áo bằng xà phòng thô.
Lyudmila nhặt bàn tay chỉ còn lại phần bàn tay và một phần cẳng tay lên, nhìn xung quanh tìm kiếm chủ nhân của nó.
Rồi cô nhìn thấy nơi phát xà phòng giặt là ở phía xa, những nữ công nhân giặt là được phân công cho nhóm tác chiến Rokossovsky đang ngồi bệt xuống đất khóc nức nở.
Lyudmila lấy băng gạc trong người ra, xé một miếng, bọc những bông hoa baby rải rác trên đất lại, cùng với bàn tay bị đứt, cô bước đến chỗ những người phụ nữ trong đội giặt là.
Cô không nhận ra cô gái nằm trên đất, vì trời đã tối từ đêm qua.
Nhưng bàn tay bị đứt của cô gái đã nói lên tất cả.
Tất nhiên, còn có cả những bông hoa baby này.
Cô gái trong đội giặt là vừa khóc vừa kể:
"Đội trưởng chỉ cử chúng tôi đi lấy xà phòng thôi! Sao lại thế này..."
Lyudmila im lặng đứng đó.
Lúc này, Yetsemenko chạy đến bên cạnh cô:
"Cô phải trở về vị trí! Không có cô, Thần Tiễn không thể hoạt động!"
Vị tu sĩ nhìn cô gái trên đất, thở dài, cầm lấy bàn tay bị đứt và những bông hoa baby:
"Để đây cho tôi, cô hãy trở về vị trí!"
Lyudmila gật đầu, bước về phía nhà tắm, vừa đi vừa ngoái lại.
( Chương này bạo vì b zzzkt13579 đã đẩy kp)