Sắc mặt Lý Trạch Khải tức giận đến tái xanh, đi ra khỏi văn phòng của Thẩm Đống một lời cũng không nói.
Thẩm Đống sờ mũi, ha ha cười nói: "Nói mấy câu đã mất đi chừng mực rồi, vị đại thiếu gia nhà Lý gia này xem ra còn phải cố gắng tu luyện một phen nha."
Trở lại công ty Lý Trạch Khải đi vào văn phòng Lý Siêu Nhân, giải thích ngắn gọn sự việc.
" Thẩm Đống này tính tình quá cứng rắn, căn bản không thích hợp để dốc sức ở thương trường." Lý Trạch Khải nổi giận đùng đùng nói rằng.
Lý Siêu Nhân theo thói quen chỉnh lại kính mắt của mình, nói: "Có vẻ như Thẩm Đống mà con nhìn thấy với Thẩm Đống mà ta thấy không giống nhau. Ở trong mắt ta, Thẩm Đống là một tên khôn khéo, một thanh niên sắc sảo, kiên định. Từ trên người hắn ta, ta mơ hồ cảm giác được sự nguy hiểm, cho nên mới dùng vật liệu xây dựng để áp chế hắn."