Thẩm Đống nói: "Vậy thì không phải. Lúc đó ta có nhắc đến khủng hoảng cổ phiếu ở Đăng Tháp Quốc, hình như ông ấy rất có hứng thú với phương diện này, nên hỏi ta tư vấn đầu tư. Tài bắn súng của sư phụ ngươi thì khỏi phải bàn, nhưng mặt đầu tư thì hắn không giỏi, thế nên ta giới thiệu A Hào cho hắn. Sau khi kiếm được nhiều tiền rồi, sư phụ ngươi chỉ rút ra năm mươi vạn đô la, còn lại hơn bốn triệu đô la tất cả đều để cho lại để A Hào tiếp tục chơi cổ phiếu. Ta đoán kiếm thêm một ngàn tám triệu đô la nữa hẳn là không có vấn đề gì. Đúng rồi, chuyện đầu tư, ngươi không nên đi hỏi sư phụ ngươi, tránh đển hắn xấu hổ."
Âu Vịnh Ân gật đầu, nói: "Hiểu rồi. Ông xã, cám ơn ngươi đã giúp hắn."
Thẩm Đống cười nói: "Chỉ là chuyện nhỏ thôi. Đi, tiếp tục luyện súng."
Hai người đi tới sân luyện súng, vừa khéo nhìn thấy một người đàn ông đang di chuyển rất nhanh.
Hắn ta ước chừng hơn ba mươi tuổi, đội một cái mũ lưỡi trai, vẻ mặt lãnh lùng, ánh mắt sắc bén.