Đinh Dao vuốt tóc một chút, mỉm cười nói: "Nếu như ta không thả thì sao?"
Thẩm Đống không chút do dự nói: "Vậy ngươi giết hết bọn họ đi. Sau đó ta bắt ngươi lại, mổ sống hay chiên giòn, do chị dâu xử trí. Ha ha, ngươi giết cả nhà chị ấy, chị ấy giết ngươi báo thù, hợp tình hợp lý, ai cũng không thiệt thòi."
Đinh Dao lạnh lùng nói: "Thẩm tiên sinh, ngươi quyết tâm đối nghịch với băng Tam Liên chúng ta ư?"
Thẩm Đống lắc đầu, nói: "Ngươi không đại diện cho băng Tam Liên. Ta nghe nói Lôi Phục Oanh đã Đài Loan rồi, chuyện đầu tiên hắn làm chính là tra rõ nguyên nhân cái chết của Lôi Công. Ngươi sẽ không thật sự cho rằng chuyện mình làm không có chút kẽ hở nào chứ? Nói chi xa, chỉ riêng chuyện Sơn Kê và thủ hạ của hắn có thể mang súng gặp lão đại đã rất khó hiểu rồi."
Con ngươi Đinh Dao chợt co lại, nói: "Ngươi ít nói chuyện giật gân trước mặt ta. Thẩm Đống, ngươi sớm như vậy chạy đến đây, chẳng lẽ lại không giống ta, vì sản nghiệp đại D?"