Một lát say, Trương Hạ - người phụ trách của khu biệt thự Thiển Thủy Loan dẫn theo một đám nhân viên an ninh vô cùng lo lắng mà chạy vào.
Nhìn thấy thi thể đầy đất, Trương Hạ nuốt một ngụm nước bọt, hướng về phía Thẩm Đống mà khom lưng cúi đầu thật sâu, nói: “Thẩm tiên sinh, ta là Trương Hạ. Vô cùng xin lỗi ngài, lần này là do chúng ta lơ là nhiệm vụ, làm hại ngài và người nhà gặp phải nguy hiểm lớn như thế.”
Thẩm Đống nhìn thoáng qua vũ khí của Trương Hạ và đám thuộc hạ của hắn ta, cười nói: “Người ta dùng súng tiểu liên tự động, còn các ngươi lại dùng dùi cui. Trương tiên sinh, chính ngươi nghĩ rằng có tác dụng gì không?”
Trương Hạ nghiêm túc nói: “Mặc kệ có tác dụng hay không thì đều phải đến, đây chính là trách nhiệm của chúng ta.”
Thẩm Đống gật đầu khen: “Thái độ của ngươi khá tốt. Đã báo cảnh sát chưa?”