Hơn bốn mươi sát thủ cộng thêm Kusakari Kazuo mang đến cho Thẩm Đống một trăm sáu mươi vạn giá trị việc thiện.
Cộng thêm lúc trước tích góp từng tí một sáu mươi vạn, giá trị việc thiện của Thẩm Đống đã đột phá hai trăm hai mươi vạn.
Từ khi xuyên qua tới nay, hắn còn chưa khi nào được giàu có như thế.
Hải Đường rót cho Thẩm Đống chén trà, nói: "Nơi này so với Hồng Kông càng thêm u ám, tối thiểu chính phủ Hồng Kông và những thế lực xã hội đen đều phân biệt rõ ràng, nhưng ở Đài Loan hai thế lực này đã sớm không thể tách rời. Đống ca, bây giờ Kusakari Kazuo đã chết, ta lo lắng Yakuza sẽ không cam lòng bỏ qua."
Thẩm Đống mỉm cười nói: "Không bỏ qua thì không bỏ qua, còn có thể làm được gì? Yakuza được Kusakari Kazuo dẫn dắt bền chắc như thép, chỉ riêng thủ hạ tâm phúc của hắn ta đã có hơn mười người, mỗi một người đều có thực lực leo lên chức thủ lĩnh Yakuza. Hơn nữa còn có mấy lão gia hỏa bị Kusakari Kazuo bức gần như muốn lui hưu kia nữa, ha ha, không đánh long trời lở đất, căn bản không thể tuyển ra thủ lĩnh. Nói không chừng, Yakuza cứ như vậy bị chia năm xẻ bảy. Đến lúc đó, ai lại ngốc nghếch chạy đến Hồng Kông tìm ta báo thù chứ? Lui một bước mà nói, cho dù kẻ đó thật sự muốn báo thù cho Kusakari Kazuo, cùng lắm thì ta sẽ phái người giết chết tên thủ lĩnh mới này là xong."