'Hy vọng là ta nghĩ nhiều!'
Đỗ Đấu nhận thư, vội vã xuống núi, vượt qua hồ, đến bãi đất. Cách nội trận còn một quãng xa, gã đã dừng bước, cung kính bái lạy:
"Xin Trần đại nhân chuyển thư cho chủ nhân ta."
Tu sĩ canh giữ trước nội trận sắc mặt nghiêm nghị, tóc bạc phơ, ngồi xếp bằng trước trận, hai tay kết ấn, tựa lão tăng nhập định. Trông lão đã cao tuổi nhưng lưng vẫn thẳng tắp, sau lưng đeo trường kiếm, chính là Trần Đông Hà.
Trần Đông Hà là nguyên lão qua mấy đời, là con rể của Thúc mạch, bối phận lớn đến đáng sợ. Đáng lẽ ra, lão phải an hưởng tuổi già tại gia, nhưng từ khi Lý Thu Dương tọa hóa, lão nhân này không chịu ngồi yên, nhất định đòi ra ngoài làm việc. Lý Giáng Tông không dám khinh thường, suy đi tính lại, bố trí lão canh giữ trước nội trận này.