Chỉ thấy hắn đạp chân xuống một cái trong nháy mắt, cây nông nghiêng xung quanh dùng tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được nảy mầm, trưởng thành, trổ bông, đơm hoa, nở hoa, kết trái, chín muồi...
Có thể là diện tích bao phủ lớn, tốc độ cũng không nhanh như vậy, bỏ ra ba tiếng đồng hồ, cây trồng mới hoàn thành toàn bộ quá trình sinh trưởng, sau đó lập tức muốn tiến vào trong quá trình khô héo hóa thành tro bụi, An Cách lại đột nhiên cắt đứt Tốc Tử Quang Hoàn, sau đó điều khiển bàn tay xuyên giới, cầm lưỡi hái Tử Thần kéo qua bên trên cây trồng.
Toàn bộ quá trình chết nhanh cứ như vậy mà cưỡng chế cắt đứt.
Nại Cách Lý Tư đùng một cái đóng sách lại, không nhìn thấy, hắn ta cũng biết sẽ như thế, kỹ năng gì đó ở chỗ của An Cách, đều sẽ biến thành kỹ năng trồng rau, chết tiệt, chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân hắn có thể thức tỉnh được kỹ năng thực dụng sao ?!
...
Ngân Tệ ôm lấy cái rương của hắn ta không buông tay: “Không được, không cho, người sống thì rương sống, rương mất thì người chết.”
“Không được, Ngân Tệ hội trưởng, ngươi cộng với thể tích của cái rương quá lớn, trận truyền tống của chúng ta không thể truyền tống qua được, ngươi không cần phải lo lắng, người truyền tống qua đó trước, sau đó chúng ta sẽ truyền tống cái rương qua cho ngươi ngay lập tức.” Lam cố gắng khuyên nhủ.
“Không được, ta thà rằng không quay về cũng sẽ không tách nó ra.” Ngân Tệ lớn tiếng từ chối.
“Vậy chúng ta truyền tống cái rương qua trước, sau đó lại truyền tống ngươi qua, có được không?” Lam đổi phương án.
“Không được, như vậy cũng không được, nhỡ may mất thì làm sao? Không có một con Địa Tinh nào lại để cho tiệm tạp hóa của nó rời khỏi người nó, các ngươi từ bỏ đi.” Ngân Tệ ý chí kiên định.
Lam có chút tức giận: “Nếu như không phải trận truyền tống của chúng ta quá nhỏ, nếu như không phải ngươi có liên quan đến thế giới loài người, chúng ta còn phải lôi thôi với ngươi sao? Ta sẽ đi một mình. Chúng ta đã nói chuyện nhiều như vậy, cho ngươi nhiều điều kiện ưu đãi như vậy, bây giờ ngươi lại bởi vì một cái rương mà viện cớ?”
“Khi chúng ta nói chuyện chưa từng nói đến chuyện phải tách cái rương ra, không có bất kỳ sức mạnh nào có thể tách ta và cái rương ra được, các ngươi từ bỏ đi. Nếu như biết các ngươi muốn chia tách ta và rương của ta, ta nhất định sẽ không đàm phán với các ngươi.” Ngân Tệ tức giận nói.
“Sức mạnh của kim tiền cũng không được sao?” Lệ Sa ngăn cản Lam sắp bùng nổ, chậm rãi đi đến trước mặt Ngân Tệ, kéo tay của hắn ta, một bình dịch tinh hoa thần thánh được nhét vào trong lòng bàn tay của hắn ta.
“Trong rương của ngươi đều là những thứ vừa linh tinh vừa lộn xộn, giá trị không đáng mấy đồng, ngươi cũng đã nói, nếu loại dịch tinh hoa thần thánh không trộn nước này, ở thế giới loài người có thể bán được một ngàn năm trăm ma tinh, tương đương với một vạn năm ngàn miếng kim tệ của người lùn, nó có thể thay đổi chủ ý của ngươi được không?” Lệ Sa nói.
Khi nghe thấy một ngàn năm trăm ma tinh, Ngân Tệ nắm chặt cái bình ngay lập tức, trên mặt lộ ra biểu cảm khó xử.
Đồ đạc trong rương của hắn ta quả thực rất lộn xộn, cũng rất kén chọn người mua, nếu tìm được người mua thích hợp, ví dụ như vảy của Hoàng Đồng Long, có thể bán với giá cao năm trăm ma tinh, nhưng mà gặp phải người mua không thích hợp, rất nhiều thứ cũng không đáng một đồng.
Chỉ sợ thứ đáng giá nhất chính là bản thân cái rương, là hàng giả cũng coi như là một món vật phẩm không gian, nhưng dù thế nào vẫn đáng tiền, cũng không đáng giá một ngàn năm trăm ma tinh, nhưng vấn đề là, tiệm tạp hóa Địa Tinh kia, không có cái rương này, mình còn có thể được coi là thương nhân...Địa Tinh không?
Ngân Tệ khó xử xoắn xuýt một hồi lâu, mới yếu ớt nói: “Cũng không phải là không được, phải thêm tiền.”
Lệ Sa mỉm cười, móc ra một bình dịch tinh hoa khác nhét vào trong tay Ngân Tệ, trong mắt lé lên tia nguy hiểm: “Một bình dịch tinh hoa là tiền thế chấp, sau khi truyền tống qua cầm được cái rương, ngươi phải trả lại, nếu như phải thêm tiền, vậy coi như mua, cái rương thuộc về chúng ta, thế nào?”
Lần này đến lượt Lam ôm lấy Lệ Sa, nàng ta đã hiểu quá rõ tính tình của nữ nhân này, nói chuyện gì cũng được, nhưng nói đến chuyện thêm tiền rất dễ bùng nổ, đừng đợi đến lúc đó đánh nát đầu chó Ngân Tệ, thì sẽ hỏng hết kế hoạch.
Ngân Tệ gật gật đầu, ôm chặt dịch tinh hoa, trở tay kéo một phát, rương tiệm tạp hóa được cho là vật bất ly thân tiến vào trong tay Lệ Sa.
Ôm đầu co lại ngồi vào trong trận truyền tống nhỏ, sau một trận bạch quang, Ngân Tệ biến mất không thấy nữa.