TRUYỆN FULL

[Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Chương 121: Hình Chiếu Vị Diện (3)

Thiên Sứ khô lâu cũng bổ nhào tới trước mặt nó, mở hai tay hai chân ra ôm chặt bông lúa, biểu cảm ‘tất cả đều là của ta’ nhìn chằm chằm Thiểm Điện.

“Ngao!” An Cách kêu lên một tiếng, gọi hai cái tên tiểu tử kia quay lại, trong cái hố này chỉ có Thiểm Điện mới ăn được, An Cách cũng sẽ không keo kiệt một chút cây trồng này.

Nằm ở bên trên một đống bông lúa thơm ngon, chỉ cần há miệng đã có thể ăn đến no bụng, đây không phải là cuộc sống trong mơ của mình sao? Nếu như sừng có thể mọc ra thì còn tốt hơn nữa.

Thiểm Điện ngây ngốc suy nghĩ, mãi đến khi mắc đi cầu làm cho bừng tỉnh: “Không được, ta muốn đi tiểu.”

“Không được!” Nại Cách Lý Tư là người đầu tiên gào lên, trong hố tất cả đều là bông lúa, chỉ cần thả một cái rắm, hố lương thực này cũng không cần đến nữa.

“Nhưng mà.... nhưng mà..., không nhịn được.” Thiểm điện khổ sở, nhìn bông lúa dưới thân, lại ngẩng đầu nhìn một chút ra An Tức phong đang gào thét thổi qua ở bên ngoài hố, nếu nó dám leo ra ngoài, nhất định sẽ bị thổi thành cương thi.

An Cách bò qua bắt lấy chân của nó, kéo ra đằng sau một phát, trực tiếp lôi nó vào trong An Tức cung, đào một cái hố trong không gian nông trường, sau khi xong mới kéo nó ra.

“Ngươi nặng một ngàn cân có đúng không? Chuyển vào đó phải tốn hồn diễm, chuyển ra cũng phải mất hồn diễm, nước tiểu của ngươi cũng thật đắt, không thì cắt đi là được rồi.” Nại Cách Lý Tư châm chọc.

“Ngươi không cần, cũng không thể dùng, giữ lại vật kia làm gì? Chi bằng cắt đi cho rồi?” Thiểm Điện bĩu môi mỉa mai ngược lại, nói về võ mồm thì nó chưa từng sợ ai.

Ngay khi hai tên này đang cãi nhau, An Cách bỗng nhiên cảm ứng được một âm thanh: Ngô chủ An Cách....cứu ta....

An Cách có chút mờ mịt, đây là lần đầu tiên nhận được loại tín niệm này ở cự ly xa, bình thường hắn ở trong thần điện, khi nhận được hồn diễm của tín đồ của khoảng cách gần, cũng có thể nghe thấy được một vài âm thanh, nhưng bây giờ bên cạnh không có tín đồ, cũng không có hồn diễm.

Thuận theo âm thanh kia, An Cách đưa ý niệm qua thăm dò, rất nhanh đã đi vào trong một ý thức, lập tức biết được người gọi hắn là ai, hóa ra là Địa Tinh Ngân Tệ.

Giờ phút này Ngân Tệ vừa bị hắc võ sĩ bẻ gãy cổ, lập tức sắp bị hút hồn lục soát ký ức.

Ý thức còn sót lại cảm ứng được An Cách đã đến, Ngân Tệ vội vàng nói: “An Cách đại nhân, ta lấy kim tiền thờ phụng thành kính với tín ngưỡng của ngài, lấy ý chí của ngài làm mục tiêu, truyền bá vinh quang của ngài, hãy cứu lấy ta...” Còn chưa nói xong, một luồng sức mạnh cũng đã bắt đầu lôi kéo linh hồn của hắn ta.

Một ngọn hồn diễm xuất hiện từ trong ý thức của Ngân Tệ, được An Cách có chút mờ mịt bắt lấy.

Nói thật ra thì, Ngân Tệ thật sự đã gọi nhầm người, An Cách căn bản không phải là một vị thần đủ tư cách, hắn không biết tình huống này có thể làm gì, nhưng mà hắn vẫn cố gắng làm gì đó, bản năng và luồng sức mạnh đang lôi kéo linh hồn của Ngân Tệ bắt đầu tranh giành, ít nhất thì một nửa linh hồn của Ngân Tệ đã được hắn cướp lại.

Sau đó thì sao? An Cách không biết nên làm gì, ngơ ngác nhìn thi thể của Ngân Tệ bị ném ở trên mặt đất, nhóm hắc võ sĩ đã fsEjmkaIỂ PjYABVRtḼ mất, suy tư một hồi, hắn cảm thấy hắn nên thả lại linh hồn của Ngân Tệ về chỗ cũ.

Thế là hắn nhét vào lại, nhưng chỉ còn lại một nửa linh hồn thì không thể nào trở lại trạng thái ban đầu, làm sao bây giờ đây? Bù một chút đi. An Cách theo bản năng điều động năng lượng linh hồn của mình, thử tu bổ linh hồn không trọn vẹn của Ngân Tệ.

Theo giai điệu này, xương sọ của An Cách đột nhiên bốc cháy một ngọn lửa hừng hực, lượng lớn năng lượng linh hồn vượt qua không gian, đầu tống đến trên tàn hồn của Ngân Tệ.

Một đóa ngọn lửa linh hồn mà thôi, nếu như là bình thường, An Cách có thể ngưng luyện ra một cách dễ dàng, nhưng mà không ngờ độ khó của lần này lại vượt quá sức tưởng tượng, phải hao tốn năng lượng gấp mấy chục lần, mới miễn cưỡng tu bổ lại linh hồn cho Ngân Tệ.

Sau khi trả nó về chỗ cũ, An Cách cũng không nhịn được nữa, ý thức vèo một cái quay về trong cơ thể.

Trở về thần điện, nhìn thấy ánh mắt ân cần của tiểu cương thi, Thiên Sứ khô lâu và Nại Cách Lý Tư: “Đã xảy ra chuyện gì? Năng lượng linh hồn của ngươi tại sao lại đột nhiên tràn ra?”

An Cách miêu tả lại một lần mọi chuyện, chỉ thấy vẻ mặt của Nại Cách Lý Tư hiện ra biểu cảm cổ quái: “Ngươi nói là ngươi vừa mới tiến hành hình chiếu vị diện một lần? Còn là vì tín đồ gọi tới, tiến hành hình chiếu vị diện?”