Hắc Võ Sĩ chưa nói xong, liền thấy Nại Cách Lý Tư một đầu đụng vào trên mặt đất: "Quang Minh giáo hội? Đại chủ giáo then chốt? Thiên Sứ nghe lời hắn ta?"
Sự tình phức tạp và ly kỳ quả thực làm đổ vỡ tam quan của Nại Cách Lý Tư, đường đường là Hắc Võ Sĩ hoàng đế, vậy mà thành Đại chủ giáo then chốt của Quang Minh giáo hội?
Cứ thế ngồi vào trước truyền tống trận, Nại Cách Lý Tư đều không thể tiêu hóa tin tức này, đầy bụng nghi vấn không biết bắt đầu từ đâu.
Ngược lại là An Cách không có nhiều tạp niệm như vậy, đeo mũ rơm bù nhìn lên người liền hỏi: "Ngươi là ai?"
Trong truyền tống trận truyền tới một thanh âm trầm ổn: "Ta là Đại chủ giáo then chốt của Quang Minh giáo hội nhân loại giáo khu An Đông Ni, xin chào, xin hỏi ngài là ai?"
"An Cách." An Cách đáp lời.
Ngắn gọn một cái tên, để An Đông Ni ở đối diện sinh lòng không vui, có ý gì đây? Qua loa với mình?
"Xin hỏi thân phận của ngài." An Đông Ni lần nữa đặt câu hỏi.
An Cách nghiêng đầu một cái, thân phận là cái gì? Nghĩ nghĩ, hắn đáp lời: "Khô lâu trồng cây."
An Đông Ni hiểu rồi, rõ ràng chính là qua loa với hắn ta, nhưng mà không sao, sống nhiều năm như vậy, qua loa thế này liền muốn chọc giận bản thân sao?
"Chính là An Cách các hạ, người dùng lưỡi hái Tử Thần câu đi linh hồn của chiến kỵ khô lâu Ba Nhĩ Khắc?" An Đông Ni nói.
Nại Cách Lý Tư tiến đến bên cạnh Hắc Võ Sĩ thấp giọng hỏi: "Ngươi tên là Ba Nhĩ Khắc?"
Hắc Võ Sĩ gật gật đầu.
"Hắn ta làm sao biết linh hồn của ngươi bị lưỡi hái Tử Thần câu đi rồi?" Nại Cách Lý Tư hỏi.
"Đồng bạn của ta không chết, hắn ta chạy trở về." Ba Nhĩ Khắc nhỏ giọng đáp lời.
Một tên Hắc Võ Sĩ khác không chết? Chịu một chiêu Thánh Quang Thiểm Diệu của Thiên Sứ khô lâu, vậy mà không có chết?
Có điều nghĩ lại, rất có khả năng, ánh sáng "Thánh" của Thiên Sứ khô lâu cũng không kèm theo tổn thương đối với bất tử sinh vật, chỉ cần không bị đánh trúng chính diện, liền sẽ không bị đốt tới, khả năng ngay lúc đó thổ nhưỡng hấp thu càng nhiều tổn thương, Hắc Võ Sĩ mới trốn qua được một kiếp.
An Cách suy nghĩ kỹ một hồi mới hiểu được người đối phương nói là bản thân, lưỡi hái Tử Thần là có, chiến kỵ khô lâu?
"Đúng." An Cách đáp lời.
Vẫn còn qua loa? An Đông Ni có chút tức giận: "An Cách các hạ, trao đổi thẳng thắn là cơ sở để giải quyết vấn đề, ngươi bắt người của ta đoạt đồ vật của ta, còn dùng loại thái độ này, đây cũng không phải là thái độ tốt để giải quyết vấn đề."
An Cách có chút mờ mịt, lời hắn ta nói là có ý gì? Cái gì mà trao đổi thẳng thắn là cơ sở với cả thái độ giải quyết, dáng vẻ trông thật phức tạp.
Bởi vì nghe không hiểu, An Cách nghiêng đầu một cái, hỏi: "Muốn cái gì?"
Lần này đến phiên An Đông Ni sửng sốt: "Cái gì mà muốn cái gì? Ngươi bắt người của ta đoạt đồ vật của ta, còn hỏi ta muốn cái gì? Ta muốn người cùng thánh hài."
"À, đổi thế nào?" Cái này An Cách rõ ràng, hắn ta muốn cái gì đó từ nơi này của mình, cái này thì đơn giản, trao đổi đồng giá.
An Đông Ni hít một hơi thật sâu, hắn ta nghe rõ ý tứ của An Cách, bắt người của hắn ta, đoạt đồ vật của hắn ta, còn muốn hắn ta dùng đồ vật đến chuộc, tốt, rất tốt.
"Ngươi muốn cái gì?" Kiềm chế nộ khí, An Đông Ni hỏi.
Thánh hài rất quan trọng, Thiên Sứ loại vật này, chỉ cần có hài cốt liền có thể dùng Thánh quang để phục sinh, để cho an toàn, hắn ta phái thêm hai tên Hắc Võ Sĩ đi theo, dù cho Thiên Sứ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, cũng có thể cướp thánh hài mang về, nhưng mà hết lần này tới lần khác tình huống xấu nhất lại xuất hiện.
Một vị Hắc Võ Sĩ khác chạy trở về, nói hết tình hình với hắn ta, thứ càng làm cho An Đông Ni cảm giác được hoang đường, là Thánh Linh Thiên Sứ vậy mà không phải là bị địch nhân đánh chết, mà là chính mình chọi cứng với An Tức phong, bị gió thổi chết.
Nói ra có người tin sao? Những Thánh Linh kia thế mà cố chấp đến mức này? Trước kia lúc giao chiến cùng Thánh Linh, không có cảm thấy bọn chúng lại ngu như thế.
Có lẽ là những Thánh Linh đã đánh trước kia có đẳng cấp cao, Thánh Linh càng nhỏ thì đẳng cấp càng cao, như cái con 1m8 đẳng cấp thấp chiến lực kém kèm thiểu năng, còn lại cố chấp này, tức chết rồi.
Nhưng có ngốc cũng là Thánh Linh, vô duyên vô cớ mất một bộ Thánh Linh, chớ thấy hắn ta đã là Đại chủ giáo then chốt, cũng không dễ dàng giải thích.
Coi như lừa bịp được, tình hình của An Tức thâm uyên cũng sẽ bại lộ, những năm này hắn ta phí bao lớn công phu, mới khiến cho Quang Minh giáo hội bỏ qua nơi này.