Lần này là An Đông Ni tỏ ra biểu cảm cổ quái, cùng với Ngân Tệ ở bên tay phải bàn dài liếc nhìn nhau một cái: Sự kết hợp của tổ hợp này tại sao lại quen quen?
Cảnh vệ nói tiếp: “Giáo Hoàng có lệnh, do ngài, chủ giáo đại nhân An Đông Ni, toàn lực bắt những thích khách này, chết hay sống không quan tâm.”
Người hai bên bàn dài đưa mắt nhìn nhau, đều thấy được biểu cảm quả là như vậy trên mặt của nhau, đây là đang bảo An Đông Ni giao người, ngay cả Giáo Hoàng Miện Hạ cũng cho rằng là An Đông Ni làm, còn cố ý nêu rõ ‘chết hay sống không quan tâm’, mệnh lệnh này có thâm ý sâu xa.
Ánh mắt An Đông Ni lướt qua trên mặt mọi người, quan sát tất cả biểu cảm của bọn hắn, trong lòng đang khổ sở giống như ăn mật đắng: Đại nhân, ngươi cướp quái của ta, còn để cho ta mang tiếng oan, ta. . . .
...