“Bắt đầu từ mấy năm trước, nàng đã bắt đầu có triệu chứng bị quỷ ám, động một chút lại yêu cầu gặp Giáo Hoàng Cổ Lợi An Ni Miện Hạ, nói chúng thần đã biến mất, bảo mọi người đi giải cứu Thần quốc, những lời nói linh tinh như vậy tất nhiên sẽ không có ai tin nàng, tất cả mọi người cảm thấy chỉ là nàng vẫn luôn không lắng nghe được thần dụ, cho nên nổi điên.”
“Không ngờ hơn một tháng trước, Thánh nữ Hạ Mã Lạp đột nhiên không thể nào Thánh Linh phụ thể, sau đó kêu la Thần quốc đã diệt Thần quốc đã diệt, mọi người mới xác định là nàng bị quỷ ám. Chắc là chỉ vì nàng già mà thôi, Thánh nữ khác đều có thể lắng nghe thần dụ, chỉ có nàng là không được, Thánh nữ khác đều có thể Thánh Linh phụ thể, chỉ có nàng là không được.”
“Cho nên Giáo Hoàng Miện Hạ đã đưa nàng về nhà tĩnh dưỡng, nói là sẽ phái khổ tu sĩ đến chữa trị cho nàng, không ngờ lại xảy ra chuyện của Ni Cổ Lạp đại nhân, cuối cùng cũng đợi được ngài tới, An Cách đại nhân, Thánh nữ Hạ Mã Lạp chính là niềm tự hào của trấn Mã Lạp chúng ta, xin ngài nhất định phải cứu nàng.”
Pháp Lặc nói liên miên lải nhải đến đây, cuối cùng khiến cho Nại Cách Lý Tư không nhịn được nữa, để An Cách thuật lại lời nói: “Ngươi là, người địa phương. Hạ Mã Lạp, mấy tuổi.”
“Thánh nữ Hạ Mã Lạp năm nay đã sáu mươi tám tuổi, về phần ta, tất nhiên không phải người địa phương, nhưng ta đã sống ở thị trấn Mã Lạp năm mươi năm, tất cả của ta đều đã thuộc về nơi này.” Pháp Lặc nói.