Giá trị của bản thân vòng cấm đã đủ mua mấy ngàn tên nô lệ, dạy dỗ tốt nô lệ còn dùng tốt hơn nhiều so với vòng cấm khống chế xác sống.
Mãi đến ngày hôm đó, một sự kiện trọng đại xảy ra làm chấn động toàn bộ vật chất vị diện, hoàng hậu đẹp nhất trong lịch sử của Tắc Tư đế quốc, bị tập kích và biến mất trong một lần đi dạo, sáu tháng sau, nàng khỏa thân xuất hiện ở bữa tiệc hoàng gia của kẻ thù là Đề Vạn đế quốc, trên cổ đeo vòng cấm, vẻ mặt đờ đẫn nhảy vũ điệu thấp hèn nhất.
Hoàng hậu tôn quý được vạn dân kính ngưỡng lại bị đối xử như thế, quần chúng nhân dân của Tắc Tư đế quốc xúc động phẫn nộ, liều lĩnh phát động cuộc chiến diệt quốc dài đến ba mươi năm, mỗi một trận chiến thắng cũng không có mấy người còn sống, mỗi một trận chiến bại đều tuyệt đối không đầu hàng, đánh mãi cho tới khi Đề Vạn đế quốc diệt vong.
Hơn ngàn vạn nhân khẩu, sống sót không đủ năm mươi vạn, hơn nữa cơ bản đều là những người hèn nhát chạy trốn tới quốc gia khác, từ đó về sau, Đề Vạn đế quốc biến mất trong dòng chảy lịch sử.
Một loại thuật pháp đã dẫn đến chiến tranh diệt quốc hàng vạn người chết, hơn nữa còn quá ác độc, các quý tộc của tất cả quốc gia đều không hi vọng chuyện như vậy xảy ra với mình, cho nên đều đồng ý cấm hoàn toàn loại thuật pháp này.
Từ đó về sau, vòng Á Đương Tư biến thành vòng ‘cấm’ Á Đương Tư, dần dần biến mất.
Bởi vì đã biến mất trong một thời gian dài, rất nhiều người ngay cả nghe cũng chưa từng nghe thấy, chứ đừng nói gì là nhận ra ngay tại chỗ. Sau khi nghe Nại Cách Lý Tư giải thích xong, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt sùng bái: “Đại nhân, ngài biết thật nhiều chuyện, xin hỏi tục danh của đại nhân ngài.”
Nại Cách Lý Tư mặt không đổi sắc tiếp nhận lời khen này: “Chuyện nhỏ thôi, nhưng mà ta không... khụ khụ khụ, gọi ta Nại Cách là được.”
Vừa định khoe khoang rằng mình không có gì là không biết, đột nhiên nghĩ đến những vấn đề khó khăn kia của An Cách, vội vàng đổi giọng, nhỡ may bọn người này cũng hỏi Quân Vương của họ đi đâu giống như An Cách, thì mình phải trả lời thế nào? Chuồn lẹ chuồn lẹ.
Không ai có thể từ cái tên Nại Cách này, liên tưởng đến thần danh của hắn ta, e rằng thần danh của hắn ta cũng không có ai nhớ rõ, nếu không những ngày gần đây thoát khỏi phong ấn, tại sao không gọi tên của hắn ta?
“À, hóa ra là Nại Cách đại nhân, Nại Cách đại nhân thật là hiểu sâu biết rộng, xin hỏi ngài có biết Quang Minh giáo hội tại sao lại dùng cấm thuật chế tạo ra những kiếm sĩ trọng giáp này không?” Phỉ Lâm hiếu kì hỏi.
“Xác sống không sợ chết không sợ đau, bị thương có thể chữa trị, sức lực lớn, phòng ngự cao, có thể ức chế nguyên tố, quấn vải liệm thánh khiến bọn hắn không sợ ma pháp vong linh, vòng cấm Á Đương Tư lại giúp cho bọn hắn miễn dịch với ma pháp tinh thần, càng quan trọng hơn chính là, bọn hắn miễn dịch ma pháp Thánh quang, có thể khắc chế thầy tế mục sư thánh kỵ, ngươi nói bọn hắn tên là Thẩm Phán quân, vậy cũng không sai, bọn hắn là Thẩm Phán quân chuyên dùng để đối phó với phản đồ nội bộ.”
Tất cả mọi người theo bản năng đưa mắt nhìn về phía Lệ Sa, vị này trước đó là Quang Minh Thánh nữ, không phải cũng được gọi là phản đồ sao?
Đối với biên chế trong Quang Minh giáo hội, nàng ta là người có quyền lên tiếng nhất, chỉ thấy nàng ta nhíu mày suy tư nói: “Ngài đang nói tới sở phán quyết tông giáo sao?” Đây là đơn vị gần giống với Thẩm Phán quân nhất mà nàng ta đã từng nghe qua.
Nại Cách Lý Tư lắc đầu: “Không không, sở phán quyết là đối với bên ngoài, Thẩm Phán quân là đối với bên trong, ngươi không biết cũng rất bình thường, khà khà, bởi vì bọn hắn đều nằm trong tay của Đại chủ giáo, người đằng sau tên Lực Áo Nạp Đức này không tầm thường.”
Lệ Sa trợn tròn mắt, chỉ có nàng ta mới hiểu được, Đại chủ giáo là nhân vật quyền thế ngập trời cỡ nào, nếu như người đằng sau Lực Áo Nạp Đức là Đại chủ giáo, mà hành động của hắn ta đã có được sự cho phép của Đại chủ giáo, vậy thì những người như mình đã gây ra phiền phức lớn.
Nhìn thấy dáng vẻ của Lệ Sa, Nại Cách Lý Tư xem thường cười nói: “Không cần lo lắng, chỉ là Đại chủ giáo mà thôi, vượt không gian đi chinh phạt cũng không phải là chuyện dễ dàng gì, sau này các ngươi chuẩn bị phòng bị tốt, đề phòng đầu tống tập kích tương tự, Đại chủ giáo thì có thể làm được gì các ngươi, nhớ năm đó...”
Nại Cách Lý Tư có tư cách coi thường Đại chủ giáo, cho dù là Giáo hoàng, so với thần Tri Thức như hắn ta vẫn còn kém hơn một cấp bậc.
“Gào!” Ngay khi Nại Cách Lý Tư đang định khoe khoang chiếc tích hiển hách năm đó của mình, An Cách đột nhiên rống lên một tiếng, không đợi Nại Cách Lý Tư kịp phản ứng, chỉ thấy An Cách đặt mông ngồi lên trên lưng của nó, chỉ tay về phía nơi xa.