Nại Cách Lý Tư thở dài thở ngắn, hóa ra nó lừa gạt Thiểm Điện làm thú cưỡi cũng không phải là ý gì tốt, vốn định thoát khỏi vận mệnh làm thú cưỡi của mình, không ngờ lại bị biến thành tấm chắn, tức chết mất.
Hai ngày trôi qua, thi thể của năm nhóm đối chiêu còn lại cũng đã có biến hóa, thi thể được ngâm trong dịch tử tức, trong thời gian hai ngày ngắn ngủi đã hoàn thành quá trình mềm dai, phía trên còn sinh ra hai đóa ngọn lửa linh hồn, trở thành cương thi da mềm dai.
Nói cách khác, ngâm trong dịch tử tức, hai ngày ngắn ngửi đã sinh ra hai bộ cương thi da mềm dai, nhanh hơn ba mươi mấy lần so với tiểu cương thi.
Tiểu cương thi hoàn thành quá trình làm mềm dai da mất khoảng hơn mấy tháng, đây là dựa vào tốc độ nhanh chóng của nó, mỗi ngày chăm chỉ đi săn mồi, nếu như vô ý không quan tâm, một hai năm cũng chưa chắc có thể làm mềm dai.
Rạch da thịt xem xét, xương cốt của cương thi trở nên vô cùng rắn chắc, ít đi rất nhiều lỗ hổng mà xương cốt bình thường vốn có, nếu như tiếp tục ngâm, xương cốt và da thịt sẽ càng cường hóa hơn nữa, hiệu quả sẽ giống với việc An Cách dẫn dắt khí tức âm lãnh trong An Tức phong.
Không phải tất cả mọi người đều biết cách dẫn dắt luồng khí tức âm lãnh kia, trong thần điện có một bộ không biết, Bạch Ngân khô lâu đã quét rác ở trong thần điện đã hơn một ngàn năm, trong trường hợp bình thường, linh hồn của nó đã sớm trở nên lớn mạnh để ngưng kết ra linh hồn chi tâm, mở ra trí tuệ, xương cốt chuyển hóa thành Hoàng Kim khô lâu.
Nhưng mà lại không có, giống như thiếu đi một mắt xích quan trọng nào đó, Bạch Ngân khô lâu đình chỉ tiến hóa, vẫn luôn duy trì ở trình độ vốn có, cho tới hôm nay.
Bất kỳ sự vật gì đều sẽ không tiến ắt lùi, một ngàn năm không có phát triển, xương cốt của Bạch Ngân khô lâu cũng không thể nào nhìn rõ được, tất cả bên trên xương cốt đều đầy lỗ nhỏ lơi lỏng, vì nó là Bạch Ngân khô lâu, nếu không thì đã sớm mục nát.
Vào đêm thứ hai lại cất đi năm thùng dịch tử tức, An Cách chuyển dời chúng vào An Tức cung, chuẩn bị mang đến thần điện cho Bạch Ngân khô lâu ngâm, ai biết được mới chuyển vào trong An Tức cung một cái, chuyện quỷ dị liền xảy ra, dịch tử tức vậy mà lại tiêu tán với tốc độ trước đó chưa từng có, trong nháy mắt đã không thấy tăm hơi gần một nửa.
An Cách nghiêng đầu có chút ngỡ ngàng, gọi Nại Cách Lý Tư quay về, hai người ngơ ngác nhìn dịch tử tức trong năm chiếc thùng đang không ngừng tiêu tan, cuối cùng biến mất không còn gì nữa.
“Nơi này sẽ ‘ăn’ dịch tử tức sao?” Nại Cách Lý Tư kinh ngạc nói.
Phỉ Lâm xách theo một thùng nhỏ đầy dịch tử tức, lòng tràn ngập vui vẻ bay tới hố trời của An Cách, đây là số dịch tử tức mà hắn ta đã mất ba ngày ba đêm, dùng ma pháp tăng tốc dẫn dắt An Tức phong, cứ thế mà thổi phồng lên, sinh ra nhiều hơn gấp mười lần so với trong doanh trại ngày hôm đó.
Đương nhiên, hắn ta cũng rất mệt mỏi, tăng tốc độ của An Tức phong cả đêm, cho dù An Cách đại nhân có nhiều thạch tuyền không khô hơn, cũng không dễ sản xuất ra được nhiều như vậy.
Có đầy đủ dịch tử tức, Phỉ Lâm rất nhanh đã nghiên cứu ra một vài tác dụng của nó, ví dụ như chữa trị xương cốt khiếm khuyết, mềm hóa da thịt cương thi, gia tăng tốc độ tăng trưởng của linh hồn, thôi hóa đất các kiểu, gần như là bản cường hóa của An Tức phong, chỉ có điều hiệu quả càng tốt, tính gây hại càng ít.
An Tức phong sẽ thổi tới linh hồn, nhưng dịch tử tức thì không, chỉ cần đừng thẩm thấu linh hồn vào trong đó, cho dù có lấy ra ngâm trong bồn tắm cũng không có vấn đề gì.
Đi vào trong hố trời, xa xa đã thấy Thiên Sứ khô lâu, tiểu cương thi và Hoàng Đồng Long đang ngâm mình trong thùng da lớn.
“Các ngươi đang làm gì vậy? Không sợ mục nát sao?” Thiên Sứ khô lâu ngâm trong bồn tắm, Phỉ Lâm còn có thể chấp nhận, tiểu cương thi và Hoàng Đồng Long đều là Thi Vu, ngâm nước sẽ mục nát.
Cái cổ thật dài của Nại Cách Lý Tư cúi xuống thành thùng, nghe vậy khẽ nhấc mí mắt lên, móng vuốt nhỏ nâng lên, dịch an tức thuận theo kẽ chân của nó chảy xuống.
Phỉ Lâm trợn tròn mắt, bổ nhào đến bên thùng quan sát, hoảng sợ la lên: “Các ngươi thật sự lấy nó ngâm trong bồn tắm sao? Nhiều dịch tử tức như vậy, từ đâu ra?”
Nại Cách Lý Tư cũng không ngẩng đầu lên, khẽ nhấc móng vuốt chỉ lên đỉnh của hố trời, thuận miệng lười biếng hỏi: "Ngươi tới làm gì? Có chuyện gì sao?"
Phỉ Lâm xách thùng gỗ rụt tay về đằng sau, không có gan lấy ra nói: “Ta đén thăm đại nhân, nhân tiện báo cáo một chút tình hình, ta đi tìm đại nhân trước.”
Nại Cách Lý Tư lay lay móng vuốt nhỏ, thoải mái đến nỗi thậm chí chẳng muốn trả lời.
Thật sự thoải mái như vậy sao? Phỉ Lâm nhìn thùng nhỏ trong tay, cân nhắc có nên quay về dùng nó để tắm hay không, nhưng mà dựa vào tốc độ của hắn ta, muốn tích đủ để tắm cũng không dễ dàng gì.