Nhanh chóng trồng xong ba ngàn mẫu ruộng trong An Tức cung, An Cách xách hết tất cả hạt giống, thùng nước ra bên ngoài.
Bên ngoài hố trời, là bình nguyên mênh mông vô bờ, An Tức phong vừa mới quét qua, An Cách không kịp chờ đợi mà chạy đến, vẩy trồng hạt giống trong túi, rải ra đều đều dưới sự lộn xộn của cơn lốc xoáy.
Trong trường hợp cày sâu cuốc bẫm, An Cách sẽ đào kênh lên lũng, chôn phân tro bột xương, gieo hạt lấp đất, một vài loại cây trồng có chu kì sinh trưởng dài, thì còn phải ươm giống hoặc là phủ rơm mạ để giữ ấm.
Nhưng mà bây giờ, trước mặt là hoang nguyên bằng phẳng mênh mông vô bờ, hơn một ngàn năm không có ai canh tác, cực kì phì nhiêu màu mỡ.
Mà thời gian sinh trưởng ngắn nhanh chóng, không cần lấp đất, rễ cũng có thể đâm xuống sâu, thân cây cũng có thể đứng yên, ban ngày không có gió, cây trồng sẽ không đổ rạp.
Trên không trung cao bằng một người, Nại Cách Lý Tư vừa bay về phía trước, chân sau cầm lấy một cái túi, cái túi đâm thủng mấy lỗ nhỏ, khi bay theo nó, hạt giống trong túi không ngừng rơi ra, hạt giống rơi vãi xuống tất cả lối đi.
“Tại sao ta phải gieo hạt cho ngươi, ngươi tôn trọng ta một chút đi có được không, ta là thần Tri Thức, không phải thần Trồng Trọt.” Nại Cách Lý Tư vừa bay vừa oán trách.
Ở một bên khác, Thiên Sứ khô lâu xách theo cái túi yên lặng bay tới bay lui, một lời oán giận cũng không có, thỉnh thoảng An Cách nhìn sang, nó còn vỗ vỗ vào cái túi, biểu thị mình đang cố gắng làm việc.
Còn tiểu cương thi thì lại đào hố, đào cái hố thật lớn, vứt cán cuốc đi, đeo phần còn lại lên trên tay, hai tay nhanh chóng đào trên mặt đất, lượng lớn bùn đất từ giữa hai chân bị bới ra ngoài.
Sau khi gieo hạt giống xong, An Cách bắt đầu tưới nước, từ sau khi thuật Tịnh Hóa của hắn thăng cấp, ma pháp của những hệ khác cũng đã nhận được sự tăng trưởng.
Hiện tại hắn dùng ma lực cấp một, phóng ra thuật Tịnh Hóa, thuật Tịnh Nhan, thuật Trời mưa đều có thể đạt tới hiệu quả cấp ba, Khai Hoang Thụ Phấn Xới Đất cũng có thể đạt tới hiệu quả cấp hai, nhưng mà vẫn sử dụng ma lực cấp một.
Liên quan tới vấn đề này, Nại Cách Lý Tư đã trả lời như thế này: “Có gì kỳ quái đâu, chỉ là độ thành thạo tăng lên mà thôi, khi thi pháp ma lực đạt tới tổ hợp tối ưu hóa nhất, lấy được hiệu quả lớn nhất mà thôi, tất cả ma pháp sư thiên tài cũng có thể làm được điều này.”
Nói xong nó còn oán hận lẩm bẩm một câu: “Là ngươi gắng gượng dựa vào số lượng để tích tụ ra, xí.”
Thuật Trời mưa phiên bản thành thạo, để vòi hoa sen của An Cách tiến hóa thành súng bắn nước, bắn ào ào tưới thấm đẫm mặt đất.
Trên mặt đất đã hoàn toàn ẩm ướt, từng hạt giống hoặc là lộ trên đất, hoặc là bị bùn đất che một nửa, sau đó, An Cách đạp một chân thật sâu lên trên mặt đất đã gieo hạt giống xong, trong nháy mắt, tất cả sinh mệnh đều tăng trưởng nhanh chóng.
Thiểm Điện lẩn tránh ở xa xa, trong số những tiểu đồng bọn của An Cách, chỉ có nó là vẫn còn sống, nghe xong cái gì mà Tốc Tử Quang Hoàn, lập tức trốn được ra xa thì trốn.
Với khoảng cách của nó, có thể rõ ràng nhìn thấy một trận thay đổi giống như thần tích.
Một vùng đất lớn nảy mầm xanh, giống như một vùng thảo nguyên, những chồi non ngày càng khỏe mạnh, thân lúa càng ngày càng cao, làm tăng thêm một màu xanh biếc giữa thiên địa tối tăm mù mịt.
Bản thân kỳ lân là sinh vật gần gũi với thiên nhiên, Thiểm Điện nán lại lâu ở thế giới này, thật ra cũng rất khó chịu, cho nên bình thường nó đều trốn ở trong hố trời, cùng với cả nhà Ngưu Đầu Nhân lặng lẽ gặm trộm lá cây củ cải đường.
Một mà thay đổi giống như thần tích này, có đả kích rất lớn đối với nó.
Toàn bộ quá trình sinh trưởng kéo dài trong ba giờ, An Cách quá bận rộn, đặc biệt là khi thụ phấn, những người khác không giúp được gì, hắn dùng thuật Thụ Phấn cuốn phấn hoa lên trên không trung, sau đó cũng mặc kệ, mặc cho bọn chúng tự do rơi xuống, dính ở đâu thì dính. Chỉ thấy một lượng lớn phấn hoa rải rác trên ruộng, nếu như ai dị ứng với phấn hoa mà đứng ở ruộng này, chắc chắn sẽ sặc đến chết.
Mặc dù như thế, An Cách vẫn cảm thấy quá bận rộn, dù sao thời kỳ nở hoa cũng quá ngắn, lần đầu tiên hắn cảm thấy ma lực của mình không khôi phục lại được, dù sao bây giờ hắn cũng dùng tốc độ một giây để phóng ra ba lần ma lực, quả thực giống như chim gõ kiến, thấy vậy Nại Cách Lý Tư cũng không nhịn được quay mặt về phía khác: không thể nhìn, quá đả kích người.
Cây trồng đã chín muồi trở thành biển vàng, thân lúa trĩu nặng cong xuống, An Cách dừng Quang Hoàn lại, kéo lưỡi hái Tử Thần chạy như bay trên đất.
Ở thế giới loài người, công trình sư Địa Tinh phát minh ra một loại máy dùng để thu hoạch, nhưng mà so sánh với phương pháp gặt hái xách ngược lưỡi liềm của An Cách, vẫn chậm hơn rất nhiều.