TRUYỆN FULL

[Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Chương 151: Đội Hình Doạ Người (2)

Ác Ma cốc chính là vòng tròn tương đối khép kín, trải qua mấy trăm năm phát triển, các thủ lĩnh Ác Ma phát hiện tỉ lệ những đứa trẻ mới sinh của nô lệ bị thiểu năng và tàn tật bẩm sinh đang gia tăng, không thể không tìm kiếm một số biện pháp cứu vãn.

Thời điểm đám người An Cách đi tới, Ác Ma cốc đang lâm vào hỗn loạn, có nhiều chỗ đã dấy lên điểm lửa, nhưng cũng không có ai đi cứu, có thể là không sợ bị đốt đi, đại bộ phận nô lệ đều nghèo đến mức không có vật gì có thể đốt.

Tất cả mọi người vây lại chung một chỗ cãi lộn, tranh luận, nhao nhao đánh nhau, bọn họ đang cãi nhau xem kế tiếp phải làm sao bây giờ.

Ba vị thủ lĩnh chết rồi, Ác Ma cốc vốn không có lâm vào hỗn loạn, vẫn còn đang dựa theo vết tích của quy định cũ theo quán tính tiếp tục vận hành, dù sao thì một cái thế lực ổn định, người vô dụng nhất thật ra chính là thủ lĩnh, có hay không đều không quan trọng, chỉ có loại thế lực khai thác tiến thủ kia, mới cần phải có thủ lĩnh cường thế.

Có điều bất kỳ thế lực nào, cũng không thể khuyết thiếu cốt cán trung tầng, nếu không thì sẽ lập tức trở nên loạn. Hôm qua, hết thảy Ác Ma đều bị Thiên Sứ tàn sát hết sạch, thanh trừ hết nhân viên quản lý trung tầng của Ác Ma cốc.

Trong ngàn năm nhân loại tồn tại đều chỉ có thể làm nô lệ, căn bản không có bất luận năng lực quản lý gì, hỗn loạn liền khó mà tránh khỏi.

Có người đề nghị lưu lại Ác Ma cốc, nơi này có nước có ruộng có lương thực, trồng trọt giống như trước kia, sinh hoạt giống như trước kia.

Có người đề nghị gia nhập Hàn Băng thành, nơi đó mới là thế giới của nhân loại, ở nơi đó mới có thể có được tôn nghiêm, giống như trước là muốn trở về làm nô lệ sao?

Có người đề nghị đi Vu Yêu thành, chủng tộc ở Vu Yêu thành bình đẳng, không có ai sẽ quan tâm thân phận đã từng làm nô lệ của bọn họ, sẽ không ghét bỏ bọn họ ngu ngốc, chí ít là sẽ không ngốc hơn Ngưu Đầu Nhân.

Không ai thuyết phục được ai, người muốn lưu lại ở Ác Ma cốc không hi vọng có quá nhiều người rời khỏi, nhiều người rời đi thì không có cách nào trồng trọt ruộng bậc thang ở nơi này, những ruộng bậc thang được xây ở bên trên khe nứt lớn kia, nhân số càng ít, trồng càng nguy hiểm.

Người muốn rời đi lại cho rằng ruộng bậc thang quá nguy hiểm, tiếp tục trồng trọt tương đương với việc đuổi bọn họ đi chết, hiện tại không có chủ nô, cũng không có quý tộc hoàng đế, ai cũng đừng nghĩ áp bách được ai.

"Ngươi nói ai áp bách ai cơ? Ngươi nói ai là chủ nô cơ? Ngươi thử nói thêm câu nữa xem."

"Thử thì thử sợ gì, ngươi chính là muốn làm chủ nô, ngươi chính là muốn áp bách người khác, ngươi chính là…Ai ya."

Binh binh bang bang đánh thành một đoàn, đánh cả nửa ngày chẳng ai chết, đại bộ phận nô lệ đều là phụ trách cày ruộng, ngay cả đánh nhau cũng đều không chuyên nghiệp.

An Cách đến, nhìn thấy chính là loại cảnh tượng hỗn loạn này.

Thời điểm chưa đến, Nại Cách Lý Tư còn lo lắng nơi này liệu có cái gì nguy hiểm hay không, nếu như giống như Hàn Băng thành, có mấy cái thành phòng nỏ, vậy thì bọn họ liền phải đi trốn.

Hiện tại xem ra, cái gì đó, chợ bán thức ăn à?

Dứt khoát không trốn không né, tiến thẳng vào trong cốc, những nơi đi qua, người người trợn mắt há mồm, lặng ngắt như tờ: Cái này… Quá tải rồi đi...

Đừng quản có quá tải hay không, đội hình còn là rất dọa người, khi An Cách một đường cưỡi qua đây còn trị liệu cánh cho Thiên Sứ khô lâu, cái này khiến nó lộ ra càng dọa người.

Vác lấy bộ khung xương cánh chim của Thiên Sứ, đặc biệt hôm qua vừa bị một tên Thiên Sứ tàn sát khắp Ác Ma cốc, không thể không khiến cho những người nhìn thấy một màn này hiểu sai.

"Người mọc cánh kia bị bọn họ giết rồi sao? Còn lóc thịt thành khô lâu?"

"Bọn họ là ai? Thật là lợi hại quá, lợi hại nhất chính là con ngựa kia nhỉ."

"Đó là một con rồng đi? Hoàng Đồng Long trí tuệ? Nhỏ quá, còn nhỏ hơn cả kén Ác Ma, chắc là sinh non nhỉ?"

Lúc trong lòng tất cả mọi người đang âm thầm phỏng đoán, Nại Cách Lý Tư đột nhiên bay lên rống nói: "Ai biết tế đàn chuyển sinh ở nơi nào!"

Soạt, những nô lệ xung quanh ở trong lòng sớm đã thần hồn nát thần tính trước lập tức quỳ rạp đầy đất.

"Á, hỏi thăm đường mà thôi, không cần hành lễ lớn như thế đâu?" Nại Cách Lý Tư cũng bị doạ, thì thào nói thầm.

Hắn ta sao có thể ngờ tới, một nhóm An Cách đến, đội hình dọa người, vừa vặn đánh vỡ sự cân bằng vi diệu giờ phút này của Ác Ma cốc, những nô lệ đang không biết làm thế nào này phảng phất như tìm được người đáng tin cậy, bắt đầu dựa theo quán tính trước kia bắt đầu hành động.

"Hoàng Đồng Long đại nhân, ta từng nghe nói qua một chút xíu truyền thuyết liên quan tới tế đàn, mời đi theo ta."