TRUYỆN FULL

[Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Chương 181: Một Phân Tiền Kiếm Lời Hai Lần (1)

Cứ phiêu dạt như thế, An Cách đột nhiên dừng lại, nghiêng đầu qua giống như hắn đã nghe thấy gì đó.

Suy nghĩ một lát, ý niệm của An Cách tiến vào An Tức cung, ngưng tụ ra hư ảnh của chính mình ở bên trong.

Trong nông trường vẫn yên tĩnh như thế, gió vẫn dịu nhẹ như vậy, chẳng khác gì so với hơn một ngàn năm trước, nhưng khi lắng nghe cẩn thận, dường như An Cách nghe được âm thanh gì đó.

Dùng sức —.

Dùng sức — mọc ra —.

Gắng sức — mọc — dài ra —.

Phốc!

Một loại âm thanh như thể có thứ gì đó bị đè nén, An Cách nhìn qua theo cảm giác, phát hiện có một chồi non vừa mới nhú ra cặp lá đầu tiên.

An Cách bay qua nhìn xem, phát hiện vậy mà là Thế Giới thụ.

Ban đầu vì để thí nghiệm môi trường sinh trưởng tốt nhất cho Thế Giới thụ, An Các đã ném một cây trong đó vào trong An Tức cung, hôm sau phát hiện nó ỉu xìu èo uột, An Cách cũng không để ý nữa, không ngờ bỏ mặc nó nhiều ngày như thế, nó lại mọc ra cặp lá?

Những ‘âm thanh’ vừa nãy chẳng lẽ là do cây non này phát ra?

Những tiếng động kia thực ra không phải âm thanh, mà là một loại thông điệp yếu ớt, giống như tiếng kêu rên của oán linh, đều là một loại thông điệp vô thức, chỉ là hắn có thể cảm nhận được rõ ràng như thế, đây là lần đầu tiên.

An Cách ngồi xổm xuống, ôm đầu gối quan sát.

Khô —.

Quả thật đó là thông điệp mà cây non phát ra, An Cách cảm thấy nó đang nói mặt đất quá khô, bởi vì lo quan sát nó mà An Cách quên phải tưới nước.

Tưới một đợt nước cho nó xong, An Cách bắt đầu tưới nước cho cây trồng xung quanh, dù hiếu kỳ thế nào thì rau củ cũng cần phải trồng chứ.

Dùng sức — mọc — dùng sức — mọc.

Sau khi tưới nước, thông điệp cây non phát ra lại càng rõ ràng hơn, ‘dùng sức’ ở đó cả nửa ngày cũng chẳng có chút thay đổi nào, nhưng quay đầu nhìn lại, mầm cây vừa được tưới nước xong lúc này vậy mà đã cao thêm một đoạn, lộ ra một cặp lá đầu tiên.

An Cách nghiêng đầu giống như đã hiểu, cái gọi là dùng sức của cây non chính là bảo các cây trồng gần đó ‘dùng sức’, nhìn độ ẩm dưới chân nó còn ướt hơn cả đồng ruộng xung quanh, nước tưới cho nó vừa nãy không được hấp thụ, vì vậy ‘khô’ của nó không phải là chính mình bị khô, mà là các cây trồng khác ‘khô’.

Cho nên, cái cây này có lẽ không cần nước, không cần chất dinh dưỡng, ‘sự sinh trưởng’ của những cây trồng khác chính là chất dinh dưỡng của nó.

Thế Giới thụ bên ngoài cũng như vậy, chỉ có điều cái cây này có thể phát ra thông điệp, điều này khiến An Cách thêm chắc chắn, xem ra không thể dùng phương pháp gieo trồng bình thường để trồng loại cây này.

Dùng sức — mọc, dùng sức — mọc, dùng sức — mọc —, không mọc...

Ngay lúc An Cách đang trầm tư, thông điệp cây non phát ra càng lúc càng mãnh liệt đã đánh thức hắn, ngoại trừ thông điệp ‘mọc’ ra còn lẫn một chút thất vọng bên trong.

Chỗ nào không mọc? Thực vật xung quanh đều phát triển um tùm, sinh mệnh lực vô cùng dồi dào, thực sự trạng thái tốt hơn nhiều so với khi không có mầm cây này.

An Cách tìm kiếm một vòng, cuối cùng phát hiện ra thứ duy nhất không phát triển chính là bản thân hắn, sự thất vọng của cây con hình như cũng vì hắn.

An Cách nghiêng đầu nghĩ ra một ý tưởng, hắn chắp tay sau lưng, bỏ tay phải xuống, dùng tay trái nắm chặt lại rồi từ từ đưa ra.

Mọc — mọc — mọc —! Cây non quả nhiên đã gửi một loạt thông điệp vô cùng nồng cháy.

Đồ ngốc! An Cách phê chuẩn cho nó trong lòng.

Tìm một chậu hoa, đào cây con ra rồi dời vào trong chậu hoa, vì nó không cần nước, phân bón và thổ nhưỡng nên cần phải dùng một phương pháp khác để trồng nó.

Ôm cây non vào trung tâm của khu vực, đặt nó xuống đất, sau đó giẫm một dấu chân xuống bên cạnh nó.

Vô số cây trồng đua nhau chen lấn phát triển, cái cây vốn chỉ mới mọc ra cặp lá đã nhanh chóng mọc ra lá thật, thân lá, mở ra, nở hoa...

Dùng sức — dùng sức — mọc — mọc — mọc — nào —.

Cây con phát ra thông điệp vừa vui sướng vừa nhiệt tình, hai cặp lá nhỏ đung đưa theo gió, cuối cùng tiếng của thứ gì đó bị ‘xé rách’, mầm cây cao lên một đoạn, mọc ra cặp lá thật đầu tiên.

Mọc — mọc — mọc—, như thế khiến nó càng vui thích hơn.

Khoét mất dấu chân, kéo liềm chạy như bay, thu hoạch cây trồng đã trưởng thành, trở về tính xem, ý, lần này Quang Hoàn thế mà chỉ tốn một ngàn năm trăm hồn diễm?

Là bởi vì mầm cây con nên đã tiết kiệm hồn diễm sao? An Cách cầm chậu hoa từ dưới đất lên, nhìn có một cách tò mò, có ích như thế

Cây con đã mọc ra lá thật, cố gắng vặn vẹo xoay lá thật của mình về phía An Cách: Dùng sức — mọc — dùng sức — mọc — không mọc...?

Có ích thì có ích, nhưng mà ngốc quá, còn ngốc hơn cả tiểu cương thi.

Mầm con cần thúc giục những thực vật khác sinh trưởng thì chính nó mới có thể sinh trưởng, vậy nó đi theo An Cách là thích hợp nhất.