“Thần Tri Thức chết tiệt, tiết lộ nhiều cơ mật của Tinh Linh tộc chúng ta như thế, sau này gặp được thì phải giết nó, tiện thể thay thế danh hiệu của ta luôn, thợ săn thí thần nghe hay hơn thợ săn Cự Long.” Cái Lạp Đức Lợi Á cắn răng nghiến lợi nói.
Hai bên tuyên thệ xong thì bắt đầu trao đổi đồ. Cây con vẫn tốt, chiếm không gian nhỏ, hai cái Nguyệt Lượng Tỉnh là chiếm nhiều không gian nhất, bây giờ truyền tống trận này mỗi lần chỉ có thể truyền tống một cái, hơn nữa còn có một nguy hiểm.
Nguyệt Lượng Tỉnh tương đối lớn, nếu như thứ được truyền tống qua đây không phải Nguyệt Lượng Tỉnh mà là thợ săn Cự Long thì phải làm sao?
Để đề phòng vạn nhất, Nại Cách Lý Tư gọi Lư Sắt và Thiên Sứ khô lâu trở về.
Thiên Sứ khô lâu và tiểu cương thi vừa trở về đã lập tức đi tìm An Cách, rề rà chạy qua, vươn tay muốn chọc vào chậu hoa trên đầu hắn.
An Cách đánh hất tay nó.
Thiên Sứ khô lâu và tiểu cương thi nhận ra đây là thứ không thể chạm vào liền ngoan ngoãn thu tay về, nhưng lòng hiếu kỳ vẫn không giảm, Thiên Sứ khô lâu vỗ cánh bay lên, tò mò đánh giá cây non nhỏ bên trong.
Cây non nhỏ bị khuôn mặt to đột nhiên xuất hiện trước mặt làm cho giật mình, hai cái lá thật xoay qua khua vẫy ra dấu, phát ra thông điệp cuồng nhiệt: “Dùng sức — mọc — dùng sức — mọc —.
Thiên Sứ khô lâu quan sát một lát, đột nhiên nghiêng đầu qua nhìn tiểu cương thi đang nhảy không ngừng ở bên cạnh, nhảy một cái lại nhìn chậu hoa một lần, xác định chúng là cùng một loại, vì thế liền mất đi hứng thú với cây non nhỏ, nó bay đi mất.
Chỉ còn lại tiểu cương thi vẫn đang nhảy tung tăng ở chỗ đó, thế là cây non nhỏ lại nghiêng lá thật qua ra hiệu với nó, sau đó phát ra thông điệp mờ mịt: Những thứ ở đây không phát triển —.
Quá trình trao đổi rất thuận lợi, Tinh Linh tộc không thừa cơ đánh úp bọn họ, sau khi nhận được tất cả đồ, Nại Cách Lý Tư cũng truyền tống cây non qua, hai bên tiền trao cháo múc.
Nại Cách Lý Tư thở phào nhẹ nhõm quay đầu lại, sau đó phát hiện tạo hình hoàn toàn mới của An Cách.
“Ai làm cho ngươi tạo hình mới này? Sao lại đội chậu hoa lên đầu thế?” Bay lại gần nhìn xem, bên trong lại còn có một cây non.
“Đây là loại cây con gì? Ấy? Nó đang sống hả? Ta cảm thấy giống như nó đang nói gì đó, phải không? Đây là, mầm của Thế Giới thụ? Nó thức tỉnh ý thức rồi?” Nại Cách Lý Tư càng nói càng kinh ngạc, cuối cùng hét lên.
An Cách gật đầu, chậu hoa và mầm cây bên trong đều đi theo chuyển động của hắn từng chút một.
Nại Cách Lý Tư hít vào một ngụm khí lạnh: “Trời ạ, ta còn nói cây không có ý thức, không có tư cách gọi là Thế Giới thụ, được lắm, cái cây này có tư cách rồi.”
Vừa dứt lời, Nại Cách Lý Tư nghĩ đến gì đó, hắn ta xoay đầu nhìn về phía truyền tống trận, hưng phấn nói: “Đã có Thế Giới thụ chân chính, chúng ta có thể bán những cây hơi lớn kia cho Tinh Linh, một phân tiền kiếm lời hai lần.”
Mầm cây nhỏ nhìn thấy cây trồng thì gửi tin tức cho chúng: Dùng sức - dài.
Cây nhìn thấy Thế Giới thụ khác: Dùng sức - dài.
An Na nhìn thấy: Dùng sức - dài.
Ngày hôm sau, tóc tai An Na bù xù chạy đến trước mặt An Cách, vén tóc ra khỏi gáy của mình: “Nhìn kìa, đại nhân nhìn đi, đại nhân ngài mau nhìn.”
An Cách nhìn thoáng qua, nắm lấy cái gáy trống rỗng của mình, khó hiểu nói: “Lông?”
“Cái gì mà lông chứ, tóc, chân tóc, mọc ra rồi.” An Na cầm một sợi tóc ngắn lên xúc động nói: “Ngài đã làm gì với ta vậy?”
Mặc dù chưa tới hai mươi tuổi, nhưng ca ca không đáng tin cậy, trọng trách của Hàn Băng thành đều đè lên người nàng ta, cho nên nàng ta thường xuyên mất ngủ lo âu rụng tóc, nàng ta cảm giác mình rất nhanh sẽ biến thành một người hói đầu.
Nhưng mà sau khi An Cách xuất hiện, hiện tượng rụng tóc tốt hơn rất nhiều, nguy cơ lớn nhất của Hàn Băng thành, nguy cơ lương thực được giảm bớt, bây giờ còn trồng thêm lương thực, lại có Thế Giới thụ che chắn An Tức phong, năm sau sản lượng lương thực nhất định sẽ leo lên đỉnh cao mới.
Nhưng mà tóc rụng trước kia, bây giờ cũng không mọc được, một mái tóc dài mỏng như lụa xõa trên đầu, thật sợ gió thổi một cái lộ luôn cả da đầu.
Nghĩ đến hậu quả này, An Na lại lo lắng, càng lo lắng tóc rụng, cho nên tóc càng rụng nhiều hơn.
Không ngờ tới hôm nay vừa ngủ dậy, sờ gối đầu, vậy mà lại không có rụng tóc, lúc rửa mặt sờ một cái, vậy mà sờ vào tóc con mới mọc, trời ạ, xảy ra thần tích? Tóc của nàng ta mọc lại?
Nghĩ đi nghĩ lại cũng không nghĩ ra là đã xảy ra chuyện gì, nhưng thần tích khẳng định có liên quan với An Cách đại nhân.