TRUYỆN FULL

[Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Chương 187: Bươm Bướm! Giết Chúng! (1)

Dưới sự cầu nguyện thành kính này, vết thương của Tử Hài có thể nhanh chóng khép lại với tốc độ nhìn thấy bằng mắt thường, cho nên trong lòng đều tràn ngập khiếp sợ không thể tưởng tượng nổi: “Thần linh ơi, Tử Hài thần thật lợi hại, thật nhân ái, vừa cầu nguyện đã đáp lại, không quản thiệt thòi không quản bị lừa.”

Từng luồng tín niệm thô to như không cần tiền xông về phía Tử Hài, An Cách phát hiện, mình hình như không cần lực lượng từ bản thể đưa tới, lực lượng của tộc nhân Tử Hài dâng hiến này đã đủ rồi, còn dư thừa nữa chứ.

Vì thế trên người Tử Hài, hào quang đại thịnh.

“Ngươi nói Tử Hài bị thương? Vậy thì chúng ta mau đi qua xem sao.” Nại Cách Lý Tư khuyên.

“Không.” An Cách từ chối.

“Tại sao?” Nại Cách Lý Tư hỏi.

“Chữa khỏi rồi.”

“Vậy chúng ta cũng nên đi qua xem một chút, tìm xương cốt của Kiên Cốt Lạc Khắc.”

“Không, không lắp được.” An Cách từ chối, bây giờ một tay hắn cũng không chịu được, chỉ có thể lắp hai cái xương cánh tay, tìm được cũng vô dụng.

“Đi mà đi mà, dù sao cũng không có việc gì, Thế Giới thụ có bọn họ chăm sóc.”

“Không, phải trồng rau.” An Cách nói.

“Vị diện Tử Hài tất cả đều là rừng rậm, là nơi thích hợp nhất để trồng cây, ngươi không phải đã từng cho Tử Hài hạt giống sao, bọn họ không trồng được sao? Ngươi nên đi qua để giúp họ.” Nại Cách Lý Tư nói.

An Cách hơi nghiêng đầu, suy nghĩ một hồi lâu, vẫn lắc đầu: “Truyền tống, lương thực, nơi này, trồng xong.”

“Ngươi muốn trồng xong vị diện này? Ngươi...” Nại Cách Lý Tư muốn nói “ngươi điên rồi”, nhưng nghĩ lại, bộ khô lâu này không phải là điên rồi sao? Ở An Tức cung trồng lương thực hơn một ngàn năm, ai dám cam đoan một ngàn năm sau, vị diện này sẽ không rợp bóng cây?

Nhưng đó là chuyện một ngàn năm sau, Nại Cách Lý Tư bây giờ muốn tìm mộ của Kiên Cốt Lạc Khắc, quên đi, ra tuyệt chiêu đi.

Nại Cách Lý Tư bay ra ngoài một vòng tìm Thiên Sứ khô lâu, lẩm bẩm bên tai nó.

Thiên Sứ khô lâu lập tức bay trở về, tìm được An Cách “ngao” một tiếng, sau đó vỗ cánh, bàn tay nhỏ bé cũng giơ lên làm một cái thủ thế “bay”, kêu lên: “Vù vù!”

Nại Cách Lý Tư sốc: “Ngươi lại phát ra âm thanh khác?” Đây chính là âm thanh thứ hai mà Thiên Sứ khô lâu phát ra, trước kia nó cũng giống như tiểu cương thi, đều chỉ biết gầm gừ.

...

Rất nhanh mọi người đã chuẩn bị xuất phát xong, An Cách, Thiên Sứ khô lâu, tiểu cương thi, Nại Cách Lý Tư, Thiểm Điện, à, còn có một mầm cây nhỏ cộng thêm một Kiếm Thánh cầm củ cải đường mạnh mẽ chen vào.

“Đại nhân, ngài dẫn ta đi, chỉ cần để ta đánh nhau, ta chính là tùy tùng trung thành nhất của ngài.” Lư Sắt thề son sắt nói.

An Na ở bên cạnh phá bài của hắn: “Đại nhân, ngài đừng tin hắn ta, hắn ta chỉ vì củ cải đường của ngài mà thôi. Đại nhân, mang theo ta đi, Mầm Mầm cần một người sùng đạo chăm sóc, ta đều có thể tưới nước bón phân.

Mầm Mầm? Ai vậy? An Cách, Thiên Sứ khô lâu, tiểu cương thi, còn có mầm cây nhỏ cùng nhau nghiêng đầu, tư thế gần như đều giống nhau.

Bởi vì đặt tên quá khó nghe, mọi người nhất trí quyết định không mang theo An Na nữa, bởi vì truyền tống trận mỗi lần chỉ có thể truyền tống hai người, cho nên do Lư Sắc và Nại Cách Lý Tư đánh đầu, mọi người lục tục đi vào trong truyền tống trận.

Thiểm Điện chỉ có thể tự mình truyền đi, còn không thể không nằm ngửa thân thể một chút, cuối cùng là An Cách.

Trước mắt hào quang đại thịnh, hào quang thu lại, An Cách nhìn thấy cảnh gương cung bạt kiếm, Tử Hài vung một búa bổ về phía Thiên Sứ khô lâu, Lư Sắc ngưng tụ đấu khí, mặt nghẹn đến đỏ bừng, cố hết sức chống đỡ công kích của Tử Hài, mà Thiên Sứ khô lâu mở cánh chim ra, chuẩn bị một pháo oanh tới.

Kiếm Thánh sơ giai ngưng tụ đấu khí, vậy mà còn cố hết sức? Cho dù chuyện xảy ra có đột ngột, cũng không đến mức cố hết sức chứ.

Nhưng hết lần này tới lần khác lại rất cố hết sức, bởi vì Tử Hài là một tiểu cự nhân hai mét bảy hai mét tám, búa của nàng ta còn cao hơn nửa thân người Lư Sắt, chỉ riêng một thân man lực này đã khiến cho Lư Sắc rất cố hết sức rồi

“Ngao ngao!” An Cách hét lớn một tiếng, linh hồn trùng kích bộc phát.

Ưu thế lợi hại nhất của sinh vật bất tử, kỳ thật không phải là không chết, mà là linh hồn, đây là công kích tinh thần trời sinh, cho dù là oán linh nhỏ yếu nhất, cũng có thể phát ra tiếng gào thét, hiệu quả tựa như một con muỗi bay tới bay lui bên tai ngươi.

Nhưng vấn đề là oán linh vừa xuất hiện đã mấy trăm hơn cả ngàn, mấy trăm ngàn oán linh kêu lên ở bên tai ngươi, ngươi còn không có cách đuổi đi, không tới nửa ngày đã phát điên.

Mà An Cách là một vị sinh vật bất tử thượng vị có linh hồn chi tâm, sinh vật bất tử Vương cấp, khi hắn phát ra linh hồn trùng kích toàn lực, tất cả mọi người đều cảm giác mình giống như bị một nắm đấm vô hình đánh ra, nháy mắt thất thần.