“Thật sự khỏi rồi? Không đau? Không cong? Không què nữa?” Há miệng, tất cả đều là câu nghi vấn, chuyện này đối với người bình thường mà nói, thật sự là thần tích tâm linh kinh ngạc.
Chẳng qua nếu như ông ta nhìn thấy An Cách khôi phục khô lâu của Thiên Sứ khô lâu từng chút một trở thành một tiểu nữ hài ngơ ngác, e rằng sẽ xem thường loại trị liệu có trình độ như thế này.
Nại Cách Lý Tư rất xem thường, linh hồn trong An Cách thúc giục nói: “Được rồi được rồi, hỏi hắn có khỏe không? Chúng ta rời khỏi nơi này trước đã, đội mũ lên, xương cốt của ngươi quá nổi bật.”
Lão Ước Hàn có chút lo được lo mất nói: “Hình như hơi ngắn.”
Ngắn sao? Dễ thôi, chặt đứt sau đó nhỏ chút dịch tinh hoa, để nó gia tăng tốc độ phát triển là được, An Cách lấy ra đại lưỡi hái.