Lưu Khải đứng ngây tại chỗ, sắc mặt có chút tái nhợt.
Trương Dịch nhìn thấy, cười mỉm vươn tay vỗ vai hắn ta.
"Anh rể, anh ngẩn người ra làm gì vậy? Ha ha ha, tôi chỉ đùa với anh thôi."
"Dù sao thì, anh với chị gái tôi cũng đã có tình cảm mười mấy năm rồi, lại có hai đứa con. Cuộc sống vợ chồng như vậy rất ổn định, ngoài việc gia đình anh hơi phiền phức thì tôi thấy không có gì đáng chê trách cả."
Lưu Khải nuốt nước bọt, trái tim lơ lửng cũng buông xuống một chút.