Lưu Khải đi tới, nhìn chằm chằm vào bà Lưu và Lưu Nhị Hắc.
Mặc dù là anh em nhưng Lưu Nhị Hắc cao chưa đến một mét bảy, trông như một chú lùn, còn Lưu Khải lại cao một mét tám. Cái tên ngốc nghếch to xác chính là nói về Lưu Nhị Hắc.
Nhìn chằm chằm hai người từ trên cao như vậy, khiến Lưu Nhị Hắc cũng thấy sợ.
"Anh cả, rốt cuộc anh giải quyết thế nào rồi vậy!" Hắn ta ngẩng cổ hỏi.
Gân xanh trên mặt Lưu Khải nổi lên, từng chữ từng chữ nói: "Từ hôm nay trở đi, các người đừng đến đây nữa!"