Đồn trưởng Phương tỏ vẻ bừng tỉnh: "Thì ra là thế! Tôi hiểu rồi. Tổng giám đốc Trương cứ yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ đòi lại công bằng cho anh! Bất kỳ ai dám bắt nạt cháu gái anh thì tôi là người đầu tiên không đồng ý! Đúng rồi, trên người anh không bị bọn họ đụng vào chứ?"
Ông ta hỏi với vẻ quan tâm.
Trương Dịch suy nghĩ một chút, vặn vặn cổ tay mình rồi nói: "Lúc đánh bọn họ thì tay hơi khó chịu nhưng thôi, vết thương nhỏ này không sao."
Đồn trưởng Phương nghe vậy thì hít một hơi dài, giơ ngón tay cái lên khen ngợi chân thành: "Người hiểu chuyện như Tổng giám đốc Trương, cả đời này tôi chưa từng gặp ai tử tế như vậy!"
Gia đình bà Lưu ở bên cạnh ngây người.