Bà Lưu bị Lưu Khải đẩy ngã xuống đất, bà vừa kinh vừa tức, đứa con trai ngốc nghếch nghe lời bà trước đây giờ đột nhiên không nghe lời bà nữa rồi! Cây hái ra tiền mà bà muốn dựa dẫm sau này không còn nữa sao?
"Ôi!" Bà ta gào lên một tiếng rồi khóc.
Trương Dịch chỉ tay vào bà Lưu và Lưu Nhị Hắc đang muốn động thủ: "Gây chuyện thì cút ra ngoài gây đi! Hôm nay mà để tôi nghe thấy các người gây động tĩnh gì, có tin không tôi lập tức cho người lôi các người vào tù?"
Chiêu này rất hiệu quả, Trương Dịch quá quen thuộc với kiểu vô lại của bà Lưu rồi. Cãi nhau với bà ta làm gì, cứ cứng rắn với bà ta là được!
Tôi không đánh bà, cũng không đụng vào bà, chỉ tử tế tặng bà một đôi vòng bạc cùng ba bữa ăn và một phòng ngủ miễn phí. Đây mới là hành động của người tử tế!