"Đây là lý do chuyển đổi sao? Nhưng trên thế giới đã không còn nhiều ngành nghề ăn nên làm ra nữa, tôi tỏ ý nghi ngờ lời của thư ký Tô."
Một nhóm người xì xào bàn tán, mặc dù mọi người đều rất hứng thú với việc kiếm tiền và gây dựng sự nghiệp. Nhưng không có nghĩa là họ sẽ dễ dàng bị hai chữ mơ ước kích động.
Ngược lại, chính vì họ đều là những người ưu tú nên khi suy nghĩ vấn đề cũng sẽ lý trí hơn.
Tô Minh Ngọc có thể thấy rất rõ ràng là phần lớn mọi người đều lắc đầu, cho rằng lời cô nói thật hoang đường. Nhưng khóe miệng Tô Minh Ngọc chỉ có một chút chế giễu.
Hừ, nếu mọi người đều có thể nghĩ ra cơ hội kinh doanh lớn này, chẳng phải là nói mọi người đều hơn cả trí tuệ của chủ tịch Trương Dịch sao?