"Chị cả, với em thì số tiền này chỉ là muối bỏ bể thôi. Chị không cần thấy nhiều!"
Trương Dịch an ủi chị cả.
"Không được không được, ban đầu em nói là một nhà hàng nhỏ, nếu em đầu tư một trăm mấy chục triệu, chị còn không yên tâm. Bây giờ lại nói muốn đầu tư mấy tỷ thì chị ngủ cũng không ngủ được!"
Chị cả nói gì cũng không chịu, làm chị thì phải thương yêu chăm sóc em trai mình, sao có thể chiếm tiện nghi của em trai được?
Trương Dịch suy nghĩ một lúc, rồi nói: "Vậy thì thế này nhé! Khách sạn ghi tên em, còn việc kinh doanh thì các chị phụ trách. Tất cả lợi nhuận chia năm năm, một nửa cho ba mẹ, một nửa cho các chị. Cứ quyết định như vậy đi! Nếu chị còn không đồng ý nữa thì em giận đấy!"