Tô Dịch ngẩn ra: “Chuyện gì?”
Bà Sa lặng lẽ thở dài: “Lo lắng ở lúc ta còn chưa ý thức được, đã bị ngươi lừa chạy mất.”
Tô Dịch sờ sờ mũi, cười khổ nói: “Cái này xem như khen, hay là nói móc?”
Bà Sa chớp chớp mắt, cười mỉm nói: “Đều có đủ cả.”
Suy nghĩ một chút, Tô Dịch mưu tính thực sự quá chặt chẽ, không bộc lộ gì cả, lại phục mạch ngàn dặm.