“Đúng rồi, còn chưa thỉnh giáo, tôn tính đại danh tiểu huynh đệ, sư thừa phương nào?”
Người trung niên đạo bào ra vẻ không bận tâm lắm, cười hỏi.
Tô Dịch cười mỉm nói: “Vẫn là không nói thì tốt hơn, ta sợ trái tim lão ca chịu không nổi.”
Ánh mắt người trung niên đạo bào chợt lóe, cũng cười lên, thản nhiên nói: “Không dối tiểu huynh đệ, lão ca ta ở trong năm tháng quá khứ, cũng coi như từng trải qua sóng to gió lớn, nhìn quen đao quang kiếm ảnh, gió tanh mưa máu.”
Hắn chậm rãi nói, vẻ mặt mơ hồ lộ ra một tia ngạo ý, “Cho tới bây giờ, dù là một ít lão gia hỏa Hoàng cảnh của Đại Hoang thiên hạ nhìn thấy ta, cũng đều lễ nhượng ba phần! Mà trong năm tháng quá khứ, kẻ đối địch với ta... Hắc, hôm nay sớm là thi cốt vô tồn.”