Ông lão khô gầy nhất thời bình tĩnh hơn không ít, nói: “Năm đó, biết được dị vực ma tộc tụ tập đại quân đến tấn công Vĩnh Dạ học cung, thân là đồng đạo tiên giới, Thần Hỏa giáo ta tự nhiên không thể ngồi xem mặc kệ, lúc ấy ta phụng mệnh giáo chủ, dẫn một đám cường giả tông môn, ngay lập tức đến viện trợ.”
“Đáng tiếc, cuối cùng lại ít không địch nổi nhiều, ngay cả các đồng môn kia của ta cũng mất mạng ở đây, chỉ còn lại một mình ta may mắn nhặt lại một luồng tàn hồn, từ trong vạn cổ năm tháng kia kéo dài hơi tàn đến nay.”
Dứt lời, lão bùi ngùi thở dài.
Trong lòng Tô Dịch cười lạnh, lão già này, rõ ràng đang bịa chuyện!
Chẳng qua, ngoài miệng Tô Dịch thì nói: “Vậy năm đó ngươi là tiến vào nơi đây như thế nào? Theo ta được biết, đây chính là đệ nhất cấm địa Vĩnh Dạ học cung, đừng nói là ngươi Tiên Vương bực này, dù là nhân vật đặt chân đỉnh tiên đạo, cũng rất khó tiến vào.”