Tốc độ con rắn nhỏ màu đỏ nhanh cỡ nào, có thể so với tia chớp, nhưng còn ở nửa đường, đã bị hai ngón tay trắng nõn thon dài kẹp lấy đầu, mặc cho điên cuồng giãy dụa như thế nào, cũng không làm nên chuyện gì.
“Lấy phương pháp huyết thực bồi dưỡng nghiệt súc này, sẽ chỉ tạo hiệu quả hoàn toàn trái ngược, khi ngoài thân nó hóa lân, đầu mọc sừng, kẻ đầu tiên muốn giết chết chính là ngươi, như thế, nó mới có thể đánh nát tất cả trói buộc, đi thử hóa giao chi đạo.”
Ánh mắt Tô Dịch nhìn con rắn nhỏ màu đỏ, thuận miệng nói, “Đổi lại mà nói, hôm nay ta dù không giết ngươi, về sau ngươi cũng sẽ thành món ăn của nghiệt súc này.”
Sắc mặt Văn lão lúc sáng lúc tối, trong ánh mắt tràn đầy kinh nghi, nói: “Ngươi... một chút cảm giác cũng không có?”
Trong lòng lão sôi trào, không thể bình tĩnh.