Hai người giơ lên bầu rượu trong tay, uống một phen sảng khoái.
“Tiêu Như Ý cùng Hư Phù Thế bọn họ đâu?” Tô Dịch thuận miệng hỏi.
Diệp Xuân Thu nhất thời trầm mặc, một lúc lâu sau mới nói: “Chết rồi.”
Trên ghế mây, Tô Dịch vừa đặt bầu rượu ở bên miệng không khỏi ngẩn ra, sau đó chậm rãi buông bầu rượu xuống, nói: “Chết như thế nào?”
Nét mặt Diệp Xuân Thu hiện lên một mảng sầu não, nói: “Lúc trước, chúng ta cùng nhau tiến vào Thất Hương chi thành, là vì tìm kiếm cơ hội thành thần, nhưng sau khi vào nơi đây mới phát hiện, nơi này quá hung hiểm!”