Sau đó, Tô Dịch liền ý thức được không đúng.
Bởi vì ở chỗ sâu trong thời không trên bầu trời kia, lại có một ông lão cưỡi ở trên hươu trắng đi tới!
Hươu trắng cao lớn thần tuấn, toàn thân bay lả tả đạo quang trắng phau đẹp đẽ như mưa, trên một đôi sừng hươu phân biệt treo một cây đạo kiếm, một cái túi.
Theo hươu trắng cất bước, tường lũy thời không giống như nước chảy tách ra, làm hươu trắng dễ dàng lướt ngang thời không mà đến.
Mà ông lão cưỡi hươu trắng kia, mặc một bộ đạo bào màu vàng mơ, tóc bạc mặt hồng hào, đôi mắt nhìn quanh, giống như tia chớp đang lóe lên, cực kỳ uy mãnh khiếp người.