Bởi vì hắn, thật sự có cơ hội làm được một bước này!
Buồn cười mình khi đó, mang những thứ này coi là trò cười vớ vẩn không chịu nổi...
Đột nhiên, Văn Linh Tuyết như lấy đủ dũng khí, rụt rè mở miệng nói: "Tỷ tỷ, muội... Muội ngày mai muốn đi thăm Tô Dịch ca ca một chút."
Văn Linh Chiêu từ trong suy nghĩ hỗn loạn tỉnh táo lại, nàng nhìn nhìn vẻ mặt thấp thỏm lại chờ đợi đó của muội muội, trong lòng không hiểu sao có chút chua xót vi diệu nói không nên lời.
Trầm mặc một lát, nàng hít sâu một hơi, nhẹ nhàng nói: "Linh Tuyết, muội đã trưởng thành, tỷ tỷ trước kia lo lắng muội giẫm vào vết xe đổ của ta, cho nên nghiêm khắc ước thúc đối với muội, thậm chí còn nhiều lần nhúng tay cùng can thiệp chuyện của muội, nhưng từ nay về sau, muội hoàn toàn có thể đi làm chuyện muội muốn làm."