Lập tức, trong lòng Tô Dịch khác thường, cảm giác cũng trở nên vi diệu, chóp mũi mơ hồ ngửi được một tia mùi thơm của cơ thể thoang thoảng thấm vào ruột gan, ngay cả thân thể tiếp xúc sinh ra cảm giác cũng mềm mại cùng giàu co giãn.
Cái này có tính là ôn hương nhuyễn ngọc vào lòng hay không?
Nơi xa, Yêu Quân Liên Lạc hướng về Tô Dịch bỡn cợt chớp chớp mắt, dựng ngón tay cái, chưa nói một chữ, nhưng ánh mắt ý vị sâu xa kia, tỏ ra cực kỳ gợi đòn.
Ầm!
Một bộ đồ đỏ tung bay, Lữ Hồng Bào như tia chớp, vỗ một cái lên cái đầu trọc lốc của Liên Lạc, đánh cho người sau rên rỉ một tiếng, chạy trối chết.