Hồi lâu sau, nó trầm giọng nói: "Hồi bẩm đại nhân, theo tiểu nhân thấy, hạng người câu trước đá câu sau, lật mặt bực này, căn bản không đủ tư cách bị đại nhân tự mình trừng phạt! Nếu đại nhân giết hắn, ngược lại sẽ có tổn hại uy danh bản thân."
Nói xong, nó bỗng vung chân trước như cột đá, cách không chộp Ngụy Hiền tới, giống như bóp chết con kiến, bóp nổ Ngụy Hiền chết tươi, máu từ trong khe móng vuốt của nó chảy xuống.
Một màn tanh máu đó, dọa mọi người ở lâu thuyền phát ra một tràng tiếng thét chói tai, xôn xao không thôi.
Như Ôn Ngọc Xung, đã sợ tới mức mặt không còn màu máu!
"Đại nhân, về sau trừng trị nhân vật không thể lên được mặt bàn cỡ này, để tiểu nhân làm là được!"