Trung niên áo bào tím vội vàng nói: "Hiểu lầm, đây là một hồi hiểu lầm, chỉ trách các đệ tử kia có mắt không tròng, còn xin tiền bối thứ lỗi."
Đám nam nữ trẻ tuổi kia lúc này cũng ý thức được không ổn, ai cũng câm như hến.
Lăng Vân Hà nhìn Tô Dịch một cái, thấy người sau cũng không tính so đo, lúc này mới nói: "Thôi, kẻ không biết không có tội, các ngươi tạm tránh ra đi."
Trung niên áo bào tím nhẹ nhàng thở ra, lại không khỏi khó xử, nói: "Không dối tiền bối, Nguyên Dương đạo tông ta đang ở sâu trong hẻm núi tìm kiếm một cơ duyên, hơn nữa tông chủ có lệnh, bảo chúng ta trông coi nơi đây, không cho phép bất luận kẻ nào tới gần, ngài xem, có thể hôm khác lại đến hay không?"
"Cái này..."