Nhưng lúc này, Tô Dịch lại như không biết nặng nhẹ, cố tình chủ động ghé qua, điều này làm Vương Trùng Lư cũng không khỏi toát mồ hôi, trong lòng buồn bực.
Tiểu gia hỏa này, sao lại không có nhãn lực như vậy! ?
Ngay tại lúc Vương Trùng Lư căm tức, chỉ thấy Tô Dịch tựa như cảm giác ghế tựa không thoải mái, ánh mắt nhìn về phía nữ nhân quyến rũ tuyệt diễm kia, “Dịch chân sang bên cạnh chút.”
Một câu nhẹ tênh, làm không khí đình viện lặng yên không một tiếng động trở nên nặng nề, không khí giống như đọng lại, làm người ta trực tiếp thở không nổi.
Thiên Đao Ma Hoàng đưa lưng về phía mọi người, lông mày không dễ phát hiện khẽ nhíu.