“Vừa rồi là ta lỗ mãng với Tô công tử, lần này để ta lấy công chuộc tội đi.”
Nói xong, Viên Lạc Vũ đã sải bước đi về phía trung niên áo bào trắng.
Bóng người hắn cao lớn ngang tàng, tuy còn trẻ, nhưng khí thế trên người cực bức người.
Trung niên áo bào trắng khẽ biến sắc, lạnh lùng nói: “Ngươi chính là hung thủ đó? Ai... Đừng qua đây nữa, chúng ta...”
Bốp!