“Chờ chính là ngươi!”
Tô Dịch ngửa mặt lên trời cười dài một tiếng, nghênh đón.
Nắm ngón tay thành quyền, đập một đòn trên không!
Trong tiếng nổ vang kinh thiên động địa, pháp ấn Trọng Kỳ kết ra chợt chia năm xẻ bảy, mà bóng người Tô Dịch lao về phía trước, cánh tay phải giơ lên, như lấy đồ trong túi, chợt nắm lấy hư ảnh một con Kỳ Lân kia.
“Rống ——!”