Thang Linh Khải sớm đã phát hiện không ổn, ngay lập tức dẫn theo Thang Bảo Nhi tránh lui xa xa.
Khi nhìn thấy cảnh tượng dòng lũ hủy diệt như rợp trời rợp đất kia thổi quét khuếch tán, không chỗ nào không phá, không chỗ nào không diệt, Thang Linh Khải da đầu phát tê, tay chân cũng không ngăn được run rẩy.
Tranh phong bực này, quả thực quá mức khủng bố.
Để tay lên ngực tự hỏi, đổi là lão Tiên Quân như vậy, sớm bị dễ dàng trấn áp chém giết ngay tại chỗ! !
Trong mây khói tràn ngập, bóng người tuấn tú kia của Tô Dịch lảo đảo lui ra ngoài, ước chừng ở ngoài chín trượng, mới vừa vặn đứng vững.