Tô Dịch không bận tâm, thần thức giống như xúc tu, di chuyển ở trong cơ thể Lưu Vân Tiên Vương, tĩnh tâm tìm kiếm một luồng khí tức thần kiếp quỷ dị kia.
Ở trong quá trình này, thân thể mềm mại của Lưu Vân Tiên Vương run rẩy, giống như điện giật, chỉ cảm thấy thần thức Tô Dịch tựa như bàn tay vô hình, ở trong ngoài thể xác và tinh thần mình không ngừng băn khoăn, cảm giác đó... Quả thực không cách nào hình dung, cũng khiến trong lòng Lưu Vân Tiên Vương dâng lên một tia xấu hổ nói không nên lời.
Hồi lâu sau, Tô Dịch thu hồi thần thức.
Lưu Vân Tiên Vương thì như trút được gánh nặng, thở phào một hơi.
Trên khuôn mặt xinh đẹp kia hãy còn lưu lại một tia ửng đỏ lấp lánh đẹp đẽ, khiến khí chất trong trẻo lạnh nhạt của nàng tăng thêm một mảng phong vận quyến rũ.