“Những người đó ngươi cho rằng chết ở trong tay ta, đơn giản là bị ta hoàn toàn trấn áp mà thôi, dù sao, bọn họ từng ngỗ nghịch ý chỉ của ta, nếu không tiến hành nghiêm trị, trong Thất Hương chi thành này, ai còn sẽ thật sự tin phục ta?”
“Nhưng bất đắc dĩ là, cho dù ta thật sự muốn giết chết bọn họ cũng không làm được, chỉ có thể mang bọn họ hoàn toàn giam cầm lại.”
“Mà ở trong mắt các ngươi, bọn họ đều đã chết.”
Biết được chân tướng như vậy, vẻ mặt Diệp Xuân Thu lúc sáng lúc tối một phen, cũng không biết nên vì thế cảm thấy cao hứng, hay cảm thấy bi ai.
Đúng vậy, ở Thất Hương chi thành, mỗi người đều bất tử bất diệt!