Tô Dịch nói: “Họa đạo của ngươi thật sự rất không tồi, lúc trước ta sở dĩ cố ý hạ thấp đi, đơn giản là muốn hoàn toàn chọc giận ngươi, xem ngươi rốt cuộc mạnh bao nhiêu.”
Thanh niên văn nhược sửng sốt, “Thật sao?”
Tô Dịch gật đầu nói: “Từ trong những bức tranh đó, ta nhìn thấy một loại đại khí phách tuy hèn mọn nhỏ bé, lại vẫn dám nghịch thiên phạt đạo, nếu có khí phách này, con kiến, cũng có thể giẫm đại thế giới ở dưới chân! Có thể vẽ ra tranh đẹp như vậy, cũng đủ để chứng minh khí phách của các hạ.”
Sáu sinh linh khủng bố lúc trước, vô luận là cá lớn, con kiến, con gà vàng, hay mèo đen, con bướm cùng cỏ dại, đều tầm thường có thể thấy được, ngay cả phàm phu tục tử tầm thường cũng quen mắt.
Ở trong mắt tu hành giả, những vật nhỏ bé không lọt vào mắt kia, như mỗi cành cây ngọn cỏ ven đường, ai sẽ lưu ý?