“Rõ!”
Người trung niên áo bào màu đen nghiêm nghị nhận lệnh, vội vàng rời đi.
Thẳng đến lúc bóng dáng người trung niên áo bào màu đen biến mất, ông lão mặc đạo bào mới cảm khái nói: “Tu vi đạo hữu càng thêm lợi hại, mơ hồ có thế ‘phù hợp với thiên địa’, lấy nội tình như vậy, có thể thoải mái bước vào trong nguyên đạo, lại vì sao chậm chạp không muốn đột phá?”
Tô Hoằng Lễ nghĩ chút, lạnh nhạt nói: “Phong vật trường nghi phóng nhãn lượng*, nếu muốn bước vào con đường nguyên đạo, sớm ở hơn mười năm trước, ta đã có thể thoải mái đặt chân lên đó. Nhưng thứ ta cầu, xa không chỉ những thứ này.”
Dừng một chút, hắn cười nói: “Đạo huynh sớm là người trong nguyên đạo, hẳn là rõ, đều là tu sĩ nguyên đạo, nhưng thực lực mỗi người lại chênh lệch rất lớn, Tô Hoằng Lễ ta không coi trọng những con đường tu hành nguyên đạo tầm thường kia.”