"Vì sao? Ta sớm từ lúc trước đã lập lời thề độc, không muốn cuốn vào trong phong ba, chỉ muốn rời xa những thị phi kia!"
"Nhưng các ngươi vì sao cứ không chịu tin tưởng, còn muốn từng bước một bức bách ta! ?"
Ông lão râu tóc phất phới, trợn mắt muốn nứt,"Đến bây giờ, Nhiên Đăng lão nhi ngươi lại còn muốn thao túng Bảo Diệp tới giết ta! ! Các ngươi... Quả thực quá vô sỉ! ! Sớm biết như thế, ta năm đó không nên đáp ứng những điều kiện đó của các ngươi! !"
Bảo Diệp rốt cuộc mở miệng, vẻ mặt bình tĩnh nói: "Yến Xích Chân báo thù cho Dịch Đạo Huyền, dù chết không hối hận. Bảo Diệp báo thù cho Dịch Đạo Huyền, ẩn nhẫn gánh vác trọng trách, Điệp Vân tuy chưa từng báo thù, nhưng vẫn luôn yên lặng làm việc vì Dịch Đạo Huyền."
"Dứt bỏ ba người này không nói, đám người Kim Hạc, Thiên Lan Thánh Quân, Kim Nguyên Tử, Thần Ngưng, đều biết điều đầu nhập vào chúng ta, thành tâm làm việc cho chúng ta."