“Điều khiến ta khó hiểu là, Luyện Nguyệt kia từ đầu đến cuối chưa từng biểu lộ địch ý gì, phải biết rằng, bằng vào con bài chưa lật trong tay nàng, tạm không nói chuyện có thể giết chết ta hay không, bảo vệ tính mạng chính nàng tuyệt đối dư dả.”
“Nhưng nàng cái gì cũng chưa làm, cũng chưa tiến hành uy hiếp, ngược lại thoái nhượng một bước dài, thà rằng nợ ta một cái nhân tình, cũng chưa lựa chọn ra tay, thực sự ra ngoài dự kiến của ta.”
Con dê đen suy nghĩ nói: “Ngươi nói như vậy, Luyện Nguyệt kia quả thực rất kỳ quái, trách không được ngươi sẽ dừng tay ở đây.”
Tô Dịch khẽ lắc đầu nói: “Ta sở dĩ chưa hạ sát thủ, không chỉ bởi vì những điều này.”
Con dê đen sửng sốt, “Còn có nguyên nhân khác?”