Mà Tô Dịch lại như bên cạnh không có ai cả, đưa tay lau vết máu trên khuôn mặt của Vân Dung, nói: "Bọn họ đều là đồng môn của ngươi, ngươi cảm thấy nên xử lý bọn họ như thế nào thì tốt?"
Vân Dung do dự một lúc lâu, mới thấp giọng nói: "Nếu theo ý tưởng của vãn bối, không muốn tiền bối bởi vì vãn bối mà dẫn lửa vào người, nếu như vậy, lương tâm vãn bối khó yên."
Tô Dịch cười nói: "Dẫn lửa vào người? Không tính là gì cả, đã ra tay, vậy ta trái lại muốn biết, bọn họ lấy đâu ra lá gan, dám dùng tính mạng của ngươi để nhằm vào ta."
Nói xong, hắn rốt cuộc đưa ánh mắt nhìn về phía Nhạc Khâu,"Ngươi muốn giải thích một phen hay không?"
Nhạc Khâu cả người phát lạnh, ngoài miệng hãy còn lạnh lùng nói: "Có chim ngươi..."